Thẩm Diên Xuyên hơi nghiêng đầu, như đang cân nhắc cách mở miệng.
Cuối cùng, hắn chỉ buông ra một câu đơn giản thẳng thắn:
“Trung Dũng Hầu không ngu dại đến thế.”
Tạ An Bạch: “…”
Bao nhiêu cảm xúc vốn căng thẳng rối bời trong lồng ngực, nhờ một câu này mà thoáng chốc tan biến.
Hắn vừa muốn nổi giận, vừa thấy ấm ức, nhưng nghĩ tới nghĩ lui, lời này quả thực chẳng sai.
Sau cùng, Tạ An Bạch chỉ đành bực bội xòe quạt che mặt.
Thanh âm khàn khàn vang lên từ sau nan quạt:
“…Ngươi nói đúng.”
Tiêu Thành Huyên gặp nạn, những kẻ từng có dây dưa với hắn, sớm muộn gì cũng bị lôi ra.
Tạ An Quân tất nhiên cũng trong số ấy!
Điều tra đến hắn, chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Thẩm Diên Xuyên vốn chẳng lấy gì làm bất ngờ:
“Hắn đã cưới người kia, chọn lựa như vậy, cũng không có gì lạ.”
Trước hôm nay, Tiêu Thành Huyên luôn là ứng cử viên thừa kế sáng giá nhất.
Tạ An Quân lựa chọn đứng cùng phe hắn, hoàn toàn hợp lẽ thường.
Chỉ không ai ngờ, sự tình lại rẽ sang cục diện hôm nay.
Tạ Bái vốn là cáo già, từ đầu đến cuối vẫn chưa từng tỏ rõ thái độ, ai biết Tạ An Quân lại nóng nảy hồ đồ như thế.
Giờ muốn thoát thân khỏi Tiêu Thành Huyên, đã chẳng thể nữa rồi.
Dù chuyện do Tạ An Quân gây nên, nhưng cả phủ Trung Dũng Hầu cũng khó tránh liên lụy.
—— Cha không quản nổi con, há chẳng đáng đời? Tạ An Bạch nghĩ đến đây chỉ thấy đau đầu.
Chính hắn cũng không ngờ, đại ca mình lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824533/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.