Phía bên này, Mộ Dung Diệp gần như chạy suốt dọc đường về phủ.
Trong lòng hắn thấp thỏm bất an, trên đường đã nghĩ ra trăm ngàn khả năng, chắc mẩm chuyến này về, nhất định sẽ hứng chịu lôi đình cơn giận của phụ thân.
Thế nhưng khi bước vào thư phòng, hắn quỳ xuống cẩn cẩn thận thận, lại phát hiện sự tình phát triển hoàn toàn chẳng giống dự liệu.
Mộ Dung Dương chỉ khoác thường phục, đang ngồi sau án kỷ lật sách.
Mộ Dung Diệp vừa quỳ xuống, đối phương thậm chí chẳng thèm liếc hắn, dường như trong phòng chưa từng có người.
Thời gian từng khắc từng khắc trôi, gian phòng yên ắng đến mức chỉ còn tiếng lật giấy thỉnh thoảng vang lên, càng khiến tim Mộ Dung Diệp đập loạn, lòng bàn tay rịn mồ hôi lạnh.
Áo sau lưng hắn sớm đã ướt đẫm.
Rốt cuộc, Mộ Dung Dương lật đến tờ cuối, mới ngẩng đầu nhìn hắn một cái, thần sắc bình thản không gợn sóng.
“Xin nghỉ mà về?”
Mộ Dung Diệp cúi đầu càng thấp:
“Con biết sai!”
Mộ Dung Dương giơ quyển sách trong tay lên:
“Ngươi biết đây là gì không?”
Mộ Dung Diệp liếc nhanh một cái, chỉ thấy trên bìa viết chữ gì đó tựa như “truyện…”, giấy mỏng thô ráp, tuyệt chẳng giống thứ sẽ xuất hiện nơi thư phòng nghiêm cẩn này.
“Con… không biết.”
Mộ Dung Dương nhàn nhạt nói:
“Đây viết chuyện một đôi oan gia. Tiểu thư sa sút cùng công tử thế gia, dây dưa vương vấn, tình ý sâu nặng. Ngươi cũng nên đọc kỹ một lượt.”
Nghe đến nửa, Mộ Dung Diệp trong lòng đã dâng lên dự cảm chẳng lành.
Đến khi Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824468/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.