Diệp Vân Phong ngoan ngoãn đi theo Phùng Chương, để lại sau lưng một đám người mờ mịt.
protected text
“Chắc tiểu tử đó lại gây họa rồi! Có thể làm cho Tư nghiệp đại nhân tức giận đến thế, hắn cũng thật chẳng tầm thường!”
“Đúng vậy! Bình thường Tư nghiệp đại nhân vốn coi trọng hắn lắm, xem ra lần này thực sự có chuyện rồi…”
Mộ Dung Diệp nghe tiếng nghị luận chung quanh, ngọn lửa bức bối trong ngực cuối cùng cũng nguôi đi ít nhiều.
Hắn liếc nhìn bóng dáng hai người đang dần xa, khẽ hừ lạnh, vung tay áo bỏ đi.
……
Diệp Vân Phong đi theo Phùng Chương, đến nơi ở của ông.
——Phùng Chương vốn trú ngụ ngay trong Quốc Tử Giám.
Chỉ là một gian nhà nhỏ, cực kỳ giản lược, đủ để ông nghỉ ngơi và xử lý công vụ.
Phần lớn thời gian ông cũng ở tại đây.
Diệp Vân Phong tự giác đứng một bên, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm.
Phùng Chương ngoái lại, thấy hắn ra bộ ngoan ngoãn thế kia, lửa giận càng bốc cao, mỉa mai:
“Sao, giờ không còn ngang ngược nữa rồi à?”
Diệp Vân Phong cung kính đáp:
“Tư nghiệp đại nhân giáo huấn, học trò nào dám không nghe.”
Phùng Chương gắt:
“Đừng có diễn trò trước mặt lão tử! Cái tính khí ngươi ta còn lạ gì? Nếu thật biết sai, ngươi đã sớm quỳ trước cửa ta nhận lỗi!
Còn hơi sức đâu mà đi gây sự với Mộ Dung Diệp?”
Diệp Vân Phong ngẩng đầu, cười lém lỉnh:
“Học trò chẳng phải sợ ảnh hưởng danh dự của ngài sao? Nếu ngài muốn, học trò giờ quỳ cũng được—”
Phùng Chương hừ lạnh:
“Thế nghĩa là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824467/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.