Diệp Vân Phong dò hỏi:
“Vậy… A tỷ đã có cách ứng phó rồi sao?”
Diệp Sơ Đường lắc đầu:
“Chưa có.”
Diệp Vân Phong sốt ruột:
“Thế thì—”
“Nhưng, ta biết có một người có.”
Diệp Vân Phong ngẩn ra, vội hỏi:
“Là ai? Chỉ cần người ấy chịu đứng ra chứng minh trong sạch cho A tỷ, dù có khó đến đâu, chúng ta cũng phải mời cho bằng được!”
Khóe môi Diệp Sơ Đường khẽ cong:
“Đệ cứ yên tâm, người đó sẽ tự đến.”
Diệp Vân Phong trong lòng tò mò đến ngứa ngáy, nhưng thấy A tỷ không muốn nói, hắn đành nhẫn nhịn, ngoan ngoãn chờ đợi.
“Vậy… mong là mau chóng thì tốt.”
Diệp Sơ Đường dường như chẳng để chuyện hôm nay trong lòng, lại chuyển đề tài sang việc của hắn và Phùng Chương:
“Đệ tìm Tư nghiệp đại nhân hỏi chuyện, ông ấy trả lời thế nào?”
Diệp Vân Phong thoáng chột dạ, chớp mắt, giả vờ nhẹ nhõm:
“Tất nhiên là biết gì nói nấy—”
Diệp Sơ Đường nửa cười nửa không, đảo mắt nhìn hắn từ trên xuống dưới:
“Không gãy tay gãy chân là đã may mắn lắm rồi, còn biết gì nói nấy?”
Diệp Vân Phong: “…”
Quả nhiên không giấu được A tỷ!
Hắn gãi đầu, rốt cuộc thành thật:
“Quả thực Tư nghiệp đại nhân chưa kịp đánh ta.”
Cũng may nhờ có Kiều Tử Mặc đến kịp, hắn mới tránh khỏi một trận đòn.
“Có điều…” Diệp Vân Phong lại lộ vẻ thất vọng, “ông ấy cũng chẳng tiết lộ gì. Dù ta có hỏi thế nào, hay cố tình khích bác ra sao, ông ấy cũng không hé nửa lời về chuyện năm đó.”
Nếu có thể, hắn vẫn mong Phùng Chương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824450/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.