Mọi sự chú ý trong viện lúc này đều dồn cả lên người Diệp Thi Huyền.
protected text
“Đã hết rồi.” Diệp Thi Huyền cất lời.
Trương Khiêm chau mày:
“Hết rồi? Ý ngươi là sao?”
Diệp Thi Huyền giải thích:
“Trước đây đúng là Mộ Dung công tử có tặng một gói hoa trà. Ta mỗi ngày đều pha, đã uống quá nửa, phần còn lại liền đưa hết cho mẫu thân. Chỉ là mẫu thân ta vốn không thích hương vị hoa trà đó, nên chỉ thỉnh thoảng mới uống. Chuyện này, người trong phủ đều có thể làm chứng.”
Loại chuyện nhỏ nhặt thế này, nàng không có lý do gì phải nói dối, nhưng ——
“Thế còn ấm hoa trà mà hôm qua bà ấy đã uống?” Trương Khiêm truy hỏi.
Diệp Thi Huyền chậm rãi cúi đầu, liếc sang nha hoàn:
“Ăn uống thường ngày của mẫu thân đều do nha hoàn này lo liệu. Vấn đề này, đại nhân chẳng bằng hỏi nàng ta cho rõ.”
Nha hoàn co rúm người lại, khóc lóc đáp:
“Ấm hoa trà đó… nô tỳ có lén uống vài ngụm. Sau đó thì mang đi rửa sạch, cất kỹ rồi.”
Trong lòng Trương Khiêm chợt trầm xuống!
Dù cho hoa trà có vấn đề, thì giờ cũng chẳng thể tra ra nữa!
Nhìn sắc mặt ông đã chẳng tốt đẹp gì, Diệp Thi Huyền mới cảm thấy dễ chịu hơn đôi chút, lập tức nói tiếp:
“Ta vẫn còn giữ lại ít cuối cùng. Nếu đại nhân nghi ngờ hoa trà có vấn đề, ta sẽ sai người đi lấy.”
Trương Khiêm vốn chẳng ôm hy vọng gì, nhưng vẫn phất tay ra hiệu.
Thược Dược xoay người ra ngoài.
Diệp Cảnh Ngôn khẽ liếc nhìn Diệp Sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824449/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.