Trong thoáng chốc, đầu óc Diệp Thi Huyền trống rỗng, vô thức nhìn về phía gã tiểu đồng kia.
Năm ngàn lượng? Tiểu đồng lau mồ hôi trên trán, vội vàng nói:
“Thời gian quá gấp, công tử nhà ta bảo trước tiên đưa năm ngàn lượng, phần còn lại chậm nhất trong vài ngày tới nhất định sẽ trả đủ.”
Mộ Dung Diệp tuy thân phận tôn quý, nhưng một vạn ba ngàn lượng đối với hắn cũng là con số không nhỏ. Muốn lập tức xuất ra từng ấy bạc quả thật không dễ.
Năm ngàn lượng này đã là số hắn tận lực xoay xở, lại bí mật phái hạ nhân đưa tới.
Đám người phía sau cũng thấp giọng khuyên nhủ:
“Đại ca, năm ngàn lượng cũng chẳng ít, hơn nữa lại là công tử Mộ Dung phủ, chúng ta cũng nên nể mặt một chút.”
Diệp Hằng bị giam, Diệp gia dễ chèn ép, nhưng Mộ Dung Diệp thì khác. Phụ thân hắn chính là Đô chỉ huy sứ nhị phẩm đấy!
Triệu Phúc Sinh lắc lắc xấp ngân phiếu, lập tức đổi sang nét mặt tươi cười:
“Có Mộ Dung công tử ra mặt, tất nhiên dễ nói thôi!”
Diệp Thi Huyền nhắm mắt lại, cõi lòng căng thẳng rốt cuộc buông xuống phân nửa.
Nàng còn đang mừng thầm thì gã đàn ông kia lại cười đầy ẩn ý, bồi thêm một câu:
“Có Mộ Dung công tử ở đây, về sau Diệp Đại tiểu thư cứ việc yên tâm rồi!”
protected text
Khi ấy nàng mới sực tỉnh —— không đúng!
Mộ Dung Diệp ra tay, quả thật giúp nàng thoát nạn. Nhưng trong mắt người đời, từ nay nàng và hắn tất sẽ dây dưa không rõ!
Ba người thành hổ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824382/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.