Hẻm Phong Lăng, Diệp gia.
Sáng sớm hôm nay, trong ngoài con phố đã tụ tập không ít người, ai nấy đều vươn cổ nhìn về phía cánh cổng bị phong kín kia.
Vài ngày trước, chuyện Diệp gia bị người ta tới tận cửa đòi nợ cờ bạc đã sớm truyền khắp phố phường. Nay đúng là hạn cuối, tất nhiên có nhiều kẻ hiếu kỳ tới hóng xem trò vui.
Quả nhiên, vừa qua giờ Thìn, mấy gã nam nhân cao to, áo ngắn thô lỗ liền nghênh ngang xuất hiện nơi đầu phố, tiến thẳng tới chặn trước cửa lớn Diệp gia.
“Diệp Đại tiểu thư!”
Người đứng đầu, Triệu Phúc Sinh, ngửa cổ lớn tiếng quát:
“Ba ngày kỳ hạn đã tới! Triệu mỗ đặc biệt đến đây đúng hẹn!”
Trong viện, Diệp Thi Huyền vốn đã bất an cả buổi, vừa nghe tiếng ấy liền hoảng hốt bật dậy khỏi ghế!
Nàng nắm chặt khăn tay, đôi môi trắng bệch.
Thược Dược cũng lo lắng đến mức giọng run rẩy:
“Tiểu… tiểu thư! Chúng tới rồi! Này… này phải làm sao bây giờ!?”
Ba ngày nay Diệp Thi Huyền hầu như không chợp mắt, suốt đêm ngày chỉ nghĩ đến chuyện này. Nhưng đến bước đường cùng, nàng còn có thể đi đâu tìm số bạc khổng lồ ấy? Tiền bạc trong nhà đã bị quan phủ tịch thu quá nửa, chỉ còn ít vàng bạc châu báu giấu bên người, ngay cả muốn mang ra hiệu cầm đổi cũng chẳng thể bước chân ra khỏi cửa!
Huống hồ, giờ đây mọi động tĩnh của nàng đều bị quan sai giám thị, nào dám tự tiện hành sự?
Mà lũ người bên ngoài kia đâu dễ đối phó. Hôm nay không có bạc trong tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824381/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.