Tô Phối Nhi ngẩn ra.
Nàng vốn tưởng vụ án này còn phải qua một thời gian dài mới được thẩm tra, sao lại nhanh chóng kết thúc như vậy? Tựa hồ nhận ra sự nghi hoặc trong mắt nàng, hộ vệ trông coi thấp giọng giải thích:
“Hàn Đồng đại nhân đột phát tâm bệnh, bạo tử thân vong, vụ án này tự nhiên cũng kết thúc rồi.”
Tô Phối Nhi tâm thần chấn động, Hàn Đồng lại chết rồi!?
Nàng vô thức siết chặt chiếc khăn tay trong lòng bàn tay:
“Vậy… vậy Hàn lang…”
Hộ vệ nhìn quanh bốn phía.
“Hắn điên rồi.”
Phụ tử một kẻ chết, một kẻ điên, còn có gì cần phải tiếp tục tra xét?
Trong thoáng chốc, trong đầu Tô Phối Nhi chợt lóe lên vô số ý niệm.
Hàn Đồng sao lại chết đột ngột như vậy? Trước khi chết, ông ta rốt cuộc đã nói những gì? Còn Hàn Diêu, bọn họ nói hắn điên rồi, vậy có thật sự là điên hay không?
Cũng như ngày ấy, hắn chẳng phải cũng giả ngất sao…
Ý niệm xoay chuyển, thân mình Tô Phối Nhi chao đảo, ngã nghiêng sang một bên, may có Đông Nhi vội vàng đỡ lấy.
“Cô nương! Người thế nào rồi?”
Nhìn qua, quả thật giống như vừa nghe hung tin, tâm thần bị đả kích nặng nề.
Tô Phối Nhi gắng gượng đứng vững, đôi môi tái nhợt khẽ lắc đầu:
“Ta… ta không sao…”
Lời còn chưa dứt, giọt lệ trong suốt đã lặng lẽ rơi xuống.
Thực ra, Tô Phối Nhi bất quá chỉ là thiếp thất của Hàn Diêu, lại vốn xuất thân chốn phong trần, nguyên chẳng đáng được đối xử khách khí thế này, lẽ ra chỉ cần báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824364/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.