Ám vệ hoảng hốt, vội vàng giải thích:
“Điện hạ minh giám! Việc này tuyệt không phải thuộc hạ làm! Nghe tin truyền ra, dường như là Hàn Đồng đột phát tâm bệnh, chưa kịp đợi thái y tới thì đã tắt thở…”
“Loảng xoảng!”
Tiêu Thành Huyên vung tay hất tung đồ vật trên bàn, cơn tức nghẹn suốt cả ngày hôm nay rốt cuộc bùng phát đến cực điểm.
“Phế vật!”
Hàn Đồng sao không chết sớm hơn, hay muộn hơn, lại cứ nhằm lúc này mà chết! Hắn có trăm cái miệng cũng chẳng phân bua nổi!
Phản bội hắn, khiến hắn lâm vào tình thế hôm nay, bản thân lại dễ dàng một bước thoát thân!
Một bụng lửa giận, chẳng biết trút xuống nơi nào!
Ám vệ cúi đầu thấp hơn:
“Điện hạ bớt giận!”
Bớt giận? Nói thì dễ!
“Hàn Đồng vốn thận trọng, tuyệt đối không thể bỗng dưng phản bội. Trong này nhất định có mờ ám!”
Nhưng nay người đã chết, vạn sự đều vô chứng!
Việc này quá mức trùng hợp, Tiêu Thành Huyên sao có thể không nghi ngờ?
“Một người đang sống khỏe mạnh lại bỗng dưng chết, bản vương muốn nhìn xem Thẩm Diên Xuyên định giải thích thế nào!”
Ám vệ thoáng dừng, hạ giọng:
“…Điện hạ, hôm nay Thế tử Định Bắc Hầu vẫn luôn ở trong phủ, chưa hề xuất môn. Nghe nói đêm qua người đã bị áp giải tới Đại Lý Tự. Sau khi Hàn Đồng chết, người đầu tiên tới chính là Tô đại nhân Tô Vi…”
Ý tứ đã rõ —— cái chết của Hàn Đồng, không dính dáng tới Thẩm Diên Xuyên!
Tiêu Thành Huyên chỉ cảm thấy đầu đau như búa bổ.
Sự việc dường như ngoài ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824363/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.