Triệu chưởng quầy tức giận đến bật cười:
“Sao? Các người đây là muốn động thủ thật ư?”
Diệp Vân Phong xoay xoay vai, từ trên xuống dưới đánh giá hắn một lượt, nhướng mày:
“Với Triệu chưởng quầy ngươi —— cũng chẳng tính là ‘động thủ’ đâu.”
Triệu chưởng quầy ngoài ba mươi, thân hình lại gầy gò, trong mắt Diệp Vân Phong, một tay hắn cũng đủ nhấc bổng lên như gà con ném ra ngoài.
Vậy thì đâu thể gọi là “động thủ” chứ!
Nghe rõ ý tứ trong lời, Triệu chưởng quầy tức đến run cả người, nhưng lại không dám nói thêm nửa câu.
Hắn tuy ít gặp Diệp Vân Phong, nhưng đối với cái tên này lại chẳng hề xa lạ.
Trong hội mã cầu, Diệp Vân Phong đã nổi bật lẫy lừng, ngay cả nhiều người ngoài cung cũng đều nghe danh.
Một nhân vật thế này, nào ai dám dễ bề đắc tội? Triệu chưởng quầy phẫn hận nhìn về phía Diệp Sơ Đường:
“Diệp Sơ Đường! Ngươi làm như vậy, không sợ bị người đời chỉ trỏ sau lưng sao!?”
Diệp Sơ Đường khẽ cười.
Đến Diệp Hằng còn chẳng sợ, nàng sợ cái gì?
“Đây là chuyện của ta, chẳng cần Triệu chưởng quầy nhọc lòng. Hôm nay, ta không có nhiều thời gian, ngươi mau chóng đưa ra quyết định. Nếu nửa khắc sau ngươi vẫn chưa chọn xong, thì ta sẽ giúp ngươi chọn.”
Triệu chưởng quầy tức giận quay phắt người, hậm hực bỏ đi:
protected text
Cửa hiệu lại trở nên tĩnh lặng.
Diệp Sơ Đường nhéo má Tiểu Ngũ, lại tiết kiệm được một khoản bồi thường, Tiểu Ngũ mừng rỡ khôn xiết.
“Vải ở đây đều thường thôi, sau này chọn loại tốt, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824271/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.