“Ồ?”
Trưởng công chúa tựa hồ có phần kinh ngạc.
Diệp Hằng ngừng lại giây lát, rồi giải thích:
“Hàn Đồng chi tử, Hàn Diêu, đã ái mộ Sơ Đường đã lâu.”
Hàn Diêu vốn không ngờ Trưởng công chúa lại có ý chỉ hôn cho Diệp Sơ Đường, vừa nghe Diệp Hằng nhắc đến tên mình, trong lòng thoáng bối rối, liền vội vàng đứng dậy.
“Vãn bối quả thật một lòng muốn cầu hôn Nhị cô nương nhà họ Diệp.”
Trưởng công chúa nhướng mày, ý cười nơi đáy mắt dần dần thu lại.
Trước đây, Diệp Sơ Đường đã từng nói, Diệp Hằng có lòng chuẩn bị hôn sự cho nàng, nào ngờ chọn tới chọn lui, cuối cùng lại chọn ra một nhân tuyển như vậy? Trưởng công chúa khẽ dùng khăn chấm khóe môi, giọng điệu nghe không ra hỉ nộ:
“Bản cung nhớ, Hàn Đồng hiện nay nhậm chức Quang Lộc Tự Thiếu khanh?”
Diệp Hằng nay đã thăng lên hàng tứ phẩm, vậy mà lại chọn cho cháu gái ruột của mình một vị hôn phu chỉ là con trai của ngũ phẩm quan viên. Rốt cuộc trong lòng ôm tính toán gì, quả thật đã quá rõ ràng.
“Đúng… đúng vậy……” Diệp Hằng dĩ nhiên nghe ra được ý tứ trong lời Trưởng công chúa, mồ hôi lấm tấm trên trán, gượng cười đáp:
“Hàn đại nhân với vi thần vốn là bằng hữu lâu năm, vi thần cũng nhìn Hàn Diêu khôn lớn từ nhỏ, hai bên đều biết rõ gốc gác, hiểu rõ tính nết……”
Nghe vào, tựa hồ như tất cả đều là vì nghĩ cho Diệp Sơ Đường.
Quận chúa Tẩm Dương nheo mắt, từ trên xuống dưới đánh giá Hàn Diêu một lượt:
“Ngươi, muốn cưới Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824213/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.