Trong đám quần thần, một trung niên nam tử lập tức bước ra, thần sắc vừa hoảng hốt vừa bất an.
“Vi thần có mặt!”
Chính là Triệu Hán Quang, đương kim Quang Lộc Tự khanh.
Thẩm Diên Xuyên dung nhan thản đạm, song hàn ý nơi mày mắt thấp thoáng:
“Cuộc mã cầu này, các ngươi chính là sắp đặt như thế ư?”
Mồ hôi lạnh ròng ròng chảy sau lưng Triệu Hán Quang, rõ ràng tiết hạ oi nồng, vậy mà ông ta lại thấy tứ chi rét buốt.
“Vi thần… vi thần cũng không rõ rốt cuộc là làm sao—”
“Choang—!”
Tiêu Thành Huyên đột ngột hất vỡ chén trà trong tay, mặt mày âm trầm:
“Các ngươi làm việc kiểu gì!? Nếu như làm tổn hại đến Trưởng công chúa, mấy cái mạng của các ngươi liệu có gánh nổi!?”
Triệu Hán Quang “phịch” một tiếng quỳ rạp xuống đất.
“Nhị hoàng tử điện hạ, vi thần thất trách!”
Theo sau đó là một loạt “soạt soạt”, đám quan viên Quang Lộc Tự đồng loạt phủ phục.
Giữa yến tiệc cung đình, lại phát sinh sự cố lớn thế này, e rằng lần này bọn họ khó thoát tội!
Hàn Đồng cũng vội quỳ, sau đó nhanh chóng liếc về phía Hàn Diêu, thấy hắn an toàn vô sự mới âm thầm thở phào.
Không khí nặng nề, giá lạnh.
Thân phận Trưởng công chúa tôn quý phi thường, huống hồ đây là lần đầu bà lộ diện kể từ sau bệnh trọng, lại xảy ra biến cố thế này—
Triệu Hán Quang mồ hôi càng chảy nhiều, tim như bị treo lơ lửng.
Ông ta nghĩ mãi cũng chẳng hiểu, quy trình chuẩn bị mã cầu vốn được kiểm tra từng tầng lớp, ngựa chọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824210/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.