Diệp Hằng chau chặt mày:
“Cung tên? Ta khi nào thì——”
Bỗng, giọng ông khựng lại.
“Ngươi vừa nói… hai bộ cung tiễn?”
“Vâng ạ!” Tiểu đồng cũng mơ hồ không hiểu.
Trong phủ Diệp gia xưa nay nào có ai thích thứ ấy, sao bỗng dưng lại có người đưa đến tận hai bộ? “Lão gia, con thấy chắc chắn là nhầm lẫn rồi! Hay là con lập tức đuổi họ đi?”
Mí mắt Diệp Hằng giật liên hồi:
“Khoan đã!”
Tiểu đồng ngơ ngác không hiểu.
Trong lòng Diệp Hằng thì đã đoán ra bảy tám phần.
Cung tiễn, lại còn hai bộ —— rõ ràng là Diệp Sơ Đường mua cho hai huynh đệ Diệp Cảnh Ngôn và Diệp Vân Phong!
Bọn chúng vừa vào Quốc Tử Giám, tất nhiên kỳ khảo hạch ở môn ngự xạ phải dùng đến.
Thời gian qua ở Đại Lý Tự nhiều chuyện không thuận, ông ta vốn chẳng buồn để tâm đến hai đứa nhỏ ấy, nào ngờ vừa sơ sẩy, Diệp Sơ Đường đã ra tay trước! Còn mua loại đắt nhất!
Diệp Hằng xót của không thôi. Nhưng hai huynh đệ kia hiện đều đang ở Quốc Tử Giám, lời nói hành động đều bị người chú mục, nếu giờ đem trả lại, thiên hạ sẽ nhìn ông thế nào? Thể diện vị nhị thúc như ông còn để đâu?
Ông hít sâu, bực bội phất tay:
“Đi! Thanh toán cho họ đi!”
Tiểu đồng khó hiểu, nhưng vẫn vâng lệnh rời đi.
Diệp Thi Huyền từ ngoài bước vào. Nàng đã nghe loáng thoáng, mơ hồ đoán ra nguyên do, trong lòng khó tránh phiền muộn.
protected text
Trong lòng Diệp Hằng cũng đầy ấm ức, nhưng chuyện này quả thật có khổ mà chẳng nói được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824191/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.