Quận chúa Tẩm Dương đưa mắt nhìn ra ngoài, liền thấy Lan Y dẫn theo Triệu viện phán bước vào.
Triệu viện phán xách theo hòm thuốc, thở hổn hển.
Thấy Quận chúa Tẩm Dương, ông ta run rẩy hành lễ:
“Vi thần đến muộn, mong Quận chúa thứ tội!”
Triệu Tuyên Bình nay đã ngoài năm mươi, vừa nghe tin Trưởng công chúa đột nhiên phát bệnh, vội vã chạy tới.
Nhưng thân thể ông ta tuổi già cốt yếu, không chịu nổi xóc nảy, cuối cùng vẫn đến trễ.
Nhìn thấy Quận chúa Tẩm Dương đang ở đây, trong lòng ông ta càng thêm căng thẳng, mồ hôi lạnh rịn trên trán.
— Ai mà không biết vị này là người khó dây vào nhất! Hôm nay ông ta đến muộn, e rằng khó tránh một phen quở trách.
Nhưng ngoài ý liệu, Quận chúa Tẩm Dương lại không tức giận, ngược lại còn phất tay:
“Không cần tự trách, Diệp đại phu đã chẩn trị cho Trưởng công chúa rồi.”
Triệu Tuyên Bình sững người:
“Diệp đại phu? Vị Diệp đại phu nào?”
Trong Thái y viện hình như chưa từng có nhân vật này? Quận chúa Tẩm Dương giải thích:
“Nhị tiểu thư nhà họ Diệp.”
Lúc này, ông ta mới trông thấy Diệp Sơ Đường từ sau bình phong bước ra, liền kinh ngạc thất sắc.
“Đây… đây chính là vị Diệp đại phu mà ngài nói?”
Sao nhìn qua chỉ là một cô nương mười bảy, mười tám tuổi!
Quận chúa Tẩm Dương cho rằng ông ta không biết Diệp Nhị tiểu thư là ai, bèn nhắc thêm một câu:
“Là con gái của Diệp Tranh đại nhân, cũng chính là cháu gái của Thiếu khanh Đại Lý Tự Diệp Hằng hiện nay.”
Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824173/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.