“Thật sao? Cũng không sai, người hầu nhà họ Sở quả đúng là lương cao hơn so với những người hầu ở chỗ khác mấy lần. Điều kiện phúc lợi cũng rất tốt. Anh Luật đối đãi người hầu cũng không tệ, luôn rộng lượng, hào phóng, điểm này chắc cô cũng biết chứ?” - Trần Nhược Y dường như có ý gì đó.
Sắc mặt Quý Tiểu Nhiễm có chút cứng ngắc, nhếch khóe miệng yếu ớt, dối trá gật đầu:
“Đúng vậy, rất rộng lượng, hào phóng.”
Cái gì mà rộng lượng hào phóng? Quả thật là buồn cười nha. Cô không nhìn ra được một chút rộng lượng hào phóng như thế nào, ít ra tên này chỉ có hành động lô lỗ, bạo lực, cho nên bốn chữ hào hiệp này cô cũng hoàn toàn mù tịt.
Anh ta không khác gì một tên điên, một tên ác quỷ, đại ma đầu!
Nhìn thấy bộ dáng của Quý Tiểu Nhiễm, Trần Nhược Y cũng thừa nước đục thả câu, trực tiếp đem chuyện quan trọng hôm nay, nói ra:
“Nếu nói như vậy, chắc cô cùng biết được, anh ấy đối xử với người hầu rất tốt. Bởi vì anh ấy biết thái độ nào là đúng mực, biết tôn trọng người khác, nhưng cũng không biểu thị rằng anh ấy có ý đồ đặc biệt đối với người nào đó.”
Câu cuối xuất hiện, cô ta giống như đang cắn răng, hàm trên đụng xuống hàm dưới, mang theo khẩu ý cảnh cáo dữ dội.
Quý Tiểu Nhiễm đương nhiên hiểu được, cô ta nói “người nào đó” là đang chỉ ai.
Quay tới quay lui, đây mới chính là mục đích nói của Trần Nhược Y.
“Trần tiểu thư, tôi chỉ là một nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-bao-boi-the-toi-tong-tai/1794629/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.