Vừa nhắc tới chữ "bệnh viện", sắc mặt Sở Hân Luật càng thêm lãnh đạm, nhíu chặt mày.
Mọi người chung quanh không dám thở mạnh, cũng không ai biết tại sao Sở Hân Luật lại ghét bỏ bệnh viện như vậy, nơi này giống như là nơi làm anh trầy da tróc vảy vậy, cũng không ai dám nhắc tới
Cho nên Quý Tiểu Nhiễm trở nên trầm trọng như vậy, bọn họ cũng không ai dám gọi xe cứu thương đưa cô đi cấp cứu, mà chỉ có thể gọi bác sĩ đến.
Vài giây im lặng trôi qua, giọng nói lạnh lùng của anh vang lên, căn phòng yên tĩnh đến mức một sợi tóc rơi xuống mặt đất cũng đều có thể nghe thấy:
“Chuẩn bị xe!”
Vì Quý Tiểu Nhiễm, anh đành chấp nhận bị cạo vảy vậy!
Nghe lời của Sở Hân Luật, bác sĩ vội vã bước về phía trước muốn đỡ Quý Tiểu Nhiễm dậy, nhưng chỉ vừa vươn tay định chạm vào người cô, bỗng nhiên truyền đến một giọng nói phẫn nộ như sấm:
“Cút ra! Ai cho ông đụng vào!”
Bác sĩ bị giật nảy mình, kinh ngạc quay đầu lại, sau lưng là ánh mắt đằng đằng sát ý của Sở Hân Luật.
Vẻ ngoài của anh hù doạ đến tất cả đám người ai cũng tự động lùi về phía sau, lập tức chảy mồ hôi lạnh.
Sở Hân Luật liếc nhìn ông, thu hồi vẻ lạnh lùng trong mắt, liền tiến đến phía trước, đích thân bế Quý Tiểu Nhiễm lên, rời khỏi phòng.
......
Quý Tiểu Nhiễm thật sự cho rằng mình đã chết rồi.
Loading...
Trước khi Sở Hân Luật tiêm cho cô một kim, cơn sốt đã giảm bớt một chút, cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-bao-boi-the-toi-tong-tai/1794624/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.