Ngày mồng tám tháng tám, mẹ tôi qua đời. Trừ khóc ra, tôi chẳng biết làm gì cả. Tôi là con gái vợ cả, ngoài mẹ con tôi ra cha tôi còn có một người thiếp cùng một đứa con gái khác. Nó là Cám, đứa em cùng cha khác mẹ của tôi.
Có lẽ trời đã định sẵn, tôi và Cám chưa bao giờ hợp nhau.
Mẹ con nó phá hoại hạnh phúc gia đình tôi, bây giờ mẹ tôi chết, họ vừa lòng rồi chứ gì. Muốn chiếm cái nhà này? Nằm mơ.
Sau lần dầm mưa đó, tôi phát hiện mình mắc bệnh suyễn di truyền từ mẹ. Cha hỏi:
- Đang yên đang lành con chạy ra ngoài làm gì?
Thấy bộ dáng ấp úng của tôi, cha bảo dì quay về để cha nói chuyện với tôi.
- Cha ơi, có phải mẹ chết rồi con liền thành trẻ mồ côi? Cha không cần con nữa phải không? Cha ơi, con cũng là con gái của cha mà, sao cha lại không thương con nữa?
Cha tức giận:
- Ai nói với con chuyện này?
- Là Cám nói, là Cám chọc giận con, nên con mới……..
Sau đó, quả nhiên không ngoài dự đoán của tôi, nó bị cha phạt quỳ cả đêm. Em
gái nhỏ, em không đấu nổi chị đâu.
Mẹ mất, cha muốn bù đắp nên yêu thương chiều chuộng tôi đủ điều, tôi muốn cho mẹ con kia thấy, tôi mới là người quan trọng của cha, không phải họ.
Nhưng sau đó, mụ dì ghẻ có mang. Sao lại như vậy, con người độc ác nhẫn tâm như bà ta dựa vào đâu mà sinh con trai cho cha tôi, dựa vào đâu mà cướp hết yêu thương quan tâm của cha dành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cam-nghiet-duyen-truyen/88112/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.