Ngày giổ cha, Tấmquay về, đầu cài trâm phượng cửu sắc, mặc áo dài thêu bạch hạc phi vân,chân đi giày nạm chân trâu, mỗi bước đi đều có kẻ hầu theo đỡ. Không còn nhận ra Tấm của ngày xưa nửa rồi.
Tấm ngồi ở ghế chủ vị, nhìn tôi mỉm cười
- Cám lớn lên ngày càng xinh đẹp, nay chị đã thành thái tử phi, đừng lo, sau này chị gả em qua chỗ tốt, cho dì yên lòng.
Mẹ tôi dập đầu tạ ơn, không nói gì cả. Tấm lại cười hòa ái.
- Dì đừng như vậy, khó lắm con mới về nhà một chuyến. Kẻ hầu, mau lui ra để ta cùng người nhà nói chuyện
Tấm vuốt tóc, trâm phượng trên đầu khẻ đung đưa, tỏa sáng lấp lánh.
- Cám, mau đến đây ngồi cạnh chị
Tôi liền tiến đến ngồi trên ghế bên cạnh chị. Tấm nhướng mày
- Chị đâu có kêu em ngồi ghế, ngồi dưới đất.
Dứt lời, Tấm nắm lấy tôi kéo mạnh, tôi bị chị ta kéo đến ngã quay ra đất.Đôi hài nạm chân trâu đặt trên lưng tôi, ấn mạnh, tôi cảm thấy xươngsườn mình sắp bị chị ta đạp nát.
Mẹ tôi mặt mày tái mét, bà trừng mắt nhìn Tấm. Tấm cười.
- Dì đừng nhìn con như vậy, năm xưa con chịu nhục nhiều như vậy, hôm naycũng được trả rồi, ngày tháng sau này, con sẽ chiếu cố mẹ con dì thậttốt.
Tấm thay áo, nói là muốn trèo cau têm trầu cho cha. Bọnngười hầu túm lại cười, thái tử phi thật là có hiếu, vừa đẹp lại vừa nết na.
Tấm gọi người hầu thân cận đến, dặn dò.
- Ngày mai đưa con Cám đến gặp quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cam-nghiet-duyen-truyen/88109/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.