Trước khi tốt nghiệp, Đồng Hi đưa ra lời chia tay, nói cho anh biết trong nhà định để cô ấy ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu.
Thực ra lúc này anh đã biết được từ bạn bè rằng, Đồng Hi có một mối tình đầu khó quên, hai người là thanh mai trúc mã, trói buộc rất sâu, sâu đến mức người ngoài khó có thể xen vào.
Như là lần xuất ngoại này, cũng là vì đi đến quốc gia của anh ta.
Bởi vì đêm trước, người đàn ông kia gửi tin nhắn nói rất nhớ cô ấy, hy vọng cô ấy có thể qua đó với anh ta.
Cho dù là ngày hôm đó khi bắt chuyện trong hội giao lưu hữu nghị, chẳng qua chỉ là tiết mục cô ấy tuyên chiến giận dỗi với mối tình đầu thôi.
Nhưng cuối cùng cô ấy sẽ trở về, không phải sao?
Cô gái kia kia đợi anh mười năm, anh chỉ đợi cô ấy bốn năm, thế thì có sao?
Anh đã đồng ý.
Ánh mắt Đồng Hi nhìn anh dường như có chút áy náy.
Ngày ra sân bay đưa tiễn, ba mẹ cô ấy cũng đến.
Anh hỏi cô ấy: “Anh trai em đâu? Không đến tiễn em sao?”
Vẻ mặt Đồng Hi mơ màng: “Em là con gái một, làm gì có anh trai?”
Không có anh trai?
Bỗng nhiên đầu của anh hơi đau nhói, đau đến mức ngay cả hít thở cũng cảm thấy chua xót.
Có lẽ lâu ngày nên trí nhớ của anh bị sai lệch.
Chỉ có thể là như vậy thôi.
Năm thứ ba sau khi Đồng Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-biet-tu-tuong-lai/3740117/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.