Edit: C.LTriệu Tề Minh không tin lời Quý Đa Mỹ nói, An Tâm làm sao có thể thích một vị học trưởng tên là Tả Tiêu, người đứng ở lầu ba ngày đó là hắn sao, khó trách lúc ấy biểu cảm của cậu ấy là lạ, thật sự thích hắn sao?
“An Tâm thật sự thích vị học trưởng kia, nghe nói lúc khai giảng bọn họ đã quen biết nhau.” Quý Đa Mỹ chống cằm, mở to mắt nhìn Triệu Tề Minh, thấy hắn không có phản ứng gì tiếp tục nói: “Trong nhật kỳ của cô ấy có ghi là cô ấy thích Tả Tiêu, còn nói hy vọng có thể nhìn thấy hắn ta trong trận thi đấu bóng rổ lần này, thật sự là…” Cũng không xem lại bản thân cô ta là ai..
Trận bóng rổ, thì ra dòng chữ trên tờ giấy có ý tứ này.
Một góc sân trường, một đám nữ sinh vây quanh An Tâm.
“Nghe nói cô cùng Tả Tiêu rất thân thiết?” Một nữ sinh hỏi.
An Tâm cúi đầu, nhìn mũi chân của mình, mưa bụi rơi xuống làm giày của cô bóng lên, hình thành bọt nước nhỏ..
Nữ sinh thấy cô không nói lời nào, nghĩ là ngầm thừa nhận: “Cô thích cậu ấy? Muốn làm bạn gái của cậu ấy đúng không?”
Cúi đầu, trầm mặc…
Nữ sinh tóc ngắn sau lưng không có kiên nhẫn, đẩy ngã cô, rống to: “Nói chuyện mau, bị câm hả.”
Người câm, cô cũng hy vọng mình là người câm, không cần lo lắng họa từ miệng mà ra. An Tâm vùng vẫy, hai tay chống thân thể, đang chuẩn bị đứng lên lại bị một nữ sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-biet-bau-troi-tuoi-dep-ay/2227647/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.