Edit: C.LTừ hành lang ngoài phòng học ban nhất cao tam, An Tâm do dự không vào, nhấc chân tiến lên rồi lại lùi lại.
Cô phải mở miệng làm sao đây? Cám ơn sao?
Đơn giản thôi mà…
cố gắng lấy dũng khí, khẽ bước tới cửa lớp, nhìn vào bên trong, hiện tại là thời gian nghĩ giữa trưa, phần lớn trong phòng học rất vắng vẻ, lớp học rất yên tĩnh, nam sinh nữ sinh đều vùi đầu làm bài, bỗng nhiên có mấy nam sinh ngẩng đầu, liếc nhìn An Tâm đứng ở cửa, sau đó lại cúi đầu giải đề.
Không có người nào tò mò hỏi cô là ai, mỗi một người đều tranh thủ từng phút từng giây..
Kỳ thi tuyển sinh Đại Học đều như vậy sao?
Mất ăn mất ngủ..
Không để ý đến chuyện bên ngoài..
An Tâm nhẹ nhàng lùi nửa bước, quay người rời đi. Không trông thấy Tả Tiêu, khiến nàng đối với tương lai có chút chờ mong lại có chút sợ hãi.
Cao tam thế này, nhìn rất giống đày đoạ người…
Cứ mải miết đi, tiềm thức vẫn là đi tới dưới gốc cây, điều làm An Tâm bất ngờ chính là Tả Tiêu cũng ở nơi này.
Anh ấy dựa vào cây, nhắm mắt lại, giống như đang ngủ. Xung quanh rất yên tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng cành lá khẽ rung, còn có tiếng của những giọt nước thỉnh thoảng rơi xuống.
Tí tách, tí tách, tí tách…
Từng tiết tấu nhỏ khẽ vang lên, giống như một khúc hát ru đứt đoạn..
Yên bình, thả lỏng…
An Tâm từng bước từng bước đến gần, ngồi ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-biet-bau-troi-tuoi-dep-ay/2227644/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.