Cuối cùng chịu đựng cả một đêm, Châu Kỳ Sâm cũng đã bình tĩnh lại, nhưng anh vẫn không ngủ được. Cơn cảm mạo của anh chẳng những không chuyển biến tốt mà còn trở nặng thêm. Thuốc tiêu viêm mà bác sĩ kê anh cũng đã uống, nhưng tai vẫn ù và đau.
Sau một đêm vật vã nửa tỉnh nửa mê, khoảng hơn sáu giờ sáng, anh bị một cuộc điện thoại kéo về hiện thực.
Phản ứng đầu tiên của anh đương nhiên là cho rằng Lang Phong đã bình tĩnh lại nên gọi cho anh. Nhưng nhìn kỹ, cuộc gọi đến không phải của Lang Phong mà là số điện thoại cá nhân nội địa.
Âm thanh bên kia vừa vang lên, anh đã ân hận.
"A Sâm à, cháu mau về nhà đi, bố cháu gặp chuyện rồi."
Người gọi là bác của anh, chị gái bố anh - Châu Thành Lộ. Sau khi Châu Kỳ Sâm cắt đứt quan hệ với gia đình, có lẽ tin tức đã lan truyền khắp nhà họ Châu. Ba năm qua, đừng nói một cuộc điện thoại, ngay cả một câu chúc Tết cũng không ai nhắn cho anh. Anh không cần nghĩ cũng biết chuyện gì đã xảy ra.
Châu Kỳ Sâm khựng lại vài giây, sau khi đấu tranh giữa dập máy giả vờ không nghe thấy và tiếp tục trả lời, anh mở miệng nói: "Mẹ cháu đâu?"
"Vậy mà cháu nghe máy thật, may quá, bác chỉ sợ cháu đổi số rồi, không nhận máy hoặc không liên lạc được. Ầy cháu không biết, mấy hôm nay nhà mình buồn thối cả ruột đấy..." Châu Thành Lộ là giáo viên tiểu học, giọng rất to, bình thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tailhook/3507709/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.