⋆。゚︎。︎⋆。 ゚ ゚。⋆
Khi Lâm Hiểu đẩy cửa phòng bệnh của Châu Kỳ Sâm, bỗng chốc anh có ảo giác ngày hôm qua như vừa mới thoáng trôi qua. Cô vẫn giữ mái tóc ngắn gọn gàng ấy, trên ngón tay còn đeo chiếc nhẫn bạc, Lâm Hiểu đẩy cửa phòng bệnh thật nhẹ nhàng như mọi khi, sợ mình sẽ làm phiền anh nghỉ ngơi. Điểm khác biệt duy nhất có lẽ là Lâm Hiểu đã được lên vị trí y tá trưởng. Hôm nay vốn không phải ca trực của cô, cô biết rõ Châu Kỳ Sâm vừa phẫu thuật loại bỏ tấm thép cố định nên mới cất công tới nói chuyện với anh.
Châu Kỳ Sâm kể ngọn nguồn chuyện về Lang Phong, Lâm Hiểu nghe mà thấy tiếc nuối, thử khuyên anh tâm sự thấu đáo hơn với Lang Phong. Cứ như đã lên kế hoạch sẵn từ trước, Lâm Hiểu nói y hệt như Phương Hạo từng nói với anh trước đây, "Bác sĩ Dư là bác sĩ Dư, không phải ai cũng giống anh ta, anh... đừng nên suy đoán tất cả mọi người như vậy."
Châu Kỳ Sâm lắc đầu, nói: "Hai người họ đều rất lý trí."
Lâm Hiểu không lên tiếng. Một lát sau, cô ngồi xuống, dịch tới gần đầu giường của Châu Kỳ Sâm, sau đó rót cho anh ly nước giống như ba năm trước, "Anh không tiếc à?"
Câu hỏi của cô rất đúng trọng điểm, Lâm Hiểu vẫn rất hiểu anh.
"Đau dài chẳng thà đau ngắn." Anh không trả lời trực tiếp câu hỏi này, ngửa cổ uống xong ly nước.
Lâm Hiểu nói: "Sao anh lại chắc chắn là đau nhiều chứ, nhỡ là vui thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tailhook/3441965/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.