Mặc kệ cô đập cửa la hét lớn đến cỡ nào thì cửa vẫn bị khoá chặt không ai dám mở.
Dinh thự Âu gia, Âu lão gia nóng giận vừa thấy Âu Duật Phong thì quát ngay "mày có đang tỉnh táo hay bị lú lẫn vậy hả...tao không quan tâm mày làm gì ở công ty nhưng trước giờ Âu thị không hề quan tâm đến mấy thứ trong cái ngành giải trí mày lại đầu tư vào đó một cách vô cớ mà là không phải một con số nhỏ.." hắn từ từ đi lại thản nhiên ngồi lên sofa nhìn ông, ngược lại dáng vẻ tức giận của Âu lão giao thì hắn lại vô cùng bình tĩnh nói chuyện "những chuyện tôi làm đều là có lợi cho tập đoàn, nếu tôi là một kẻ lú lẫn thì suốt bốn năm qua Âu thị đã bị nhấn chìm lâu rồi...ông là người thông minh, đừng xen vào chuyện của tôi" hắn chỉ nói một câu rồi quay lưng rời đi mất, Âu lão gia vừa tức lại vừa thấy đúng. Thằng con trai này của ông trước giờ nó tính toán chưa bao giờ sai, tất cả việc nó làm đều không bao giờ mất sai lầm nào làm hại đến tập đoàn. Có lẻ ông đã quá già rồi, Âu Duật Phong nói đúng ông không nên tham dự vào những chuyện này nữa.
Buổi chiều xuống, sau khi Âu Duật Phong từ Âu gia rời đi thì lập tức quay lại công ty một lúc rồi trở về nhà, hắn còn cho người mang đến một bộ váy được thiết kế riêng cho Phương Bách Giao và một đôi giầy đắc tiền được đặc công kĩ lưỡng.
Người làm vừa thấy Âu Duật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-thuong-tong-tai/149143/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.