18.
Tôi rối rắm không yên suốt một ngày, đi học cũng nghe lọt tai.
Tôi thừ lấy số điện thoại kia tìm wechat của Chu Trạch Bắc.
Xin thêm bạn bè, nhưng lại không được chấp nhận.
Đàn ông già khó tán quá.
Vì anh, mỗi lần tôi đều tâm trạng phập phồng, nhưng anh vẫn nhẹ như mây gió, giống như quên tôi không còn một mảnh vậy.
Thỉnh thoảng trả lời tôi một câu, lại là giọng điệu trưởng bối nói chuyện với tiểu bối.
Không sơ hở chút nào.
"Khó khăn rồi hả, người ta không kết bạn với cậu sao?" Lý Nhiễm nhìn lướt qua điện thoại của tôi.
"Đừng nói nữa, vẫn tường đồng vách sắt lắm." Tôi tắt máy, vẻ mặt muộn phiền.
"Tớ đã nói từ lâu rồi, với mấy gã đàn ông dày dặn kinh nghiệm như anh ta thì có kiểu phụ nữ nào mà chưa thấy, cậu cứng đầu quá."
Những lời cô ấy nói tôi đều biết.
Nhưng mà tôi không phục.
"Đợi tới khi tớ theo đuổi được, tớ muốn hôn nát miệng anh ấy luôn."
Tôi cầm điện thoại phát rồ, vẻ mặt Chu Lỵ Lỵ khiếp sợ cầm điện thoại nhìn về phía tôi.
"Cậu đang định theo đuổi ai vậy? Muốn hôn nát miệng ai?"
Tôi:...
"Không... tớ theo đuổi idol." Tôi giả vờ bình tĩnh nói hươu nói vượn.
Lý Nhiễm cũng ngồi bên cạnh mỉm cười không nói, xem kịch vui.
"À, chú hai nói muốn dẫn tới đi ăn tiệc, cậu có muốn đi không?" Chu Lỵ Lỵ chỉ vào điện thoại di động của mình, ra hiệu mình đang nói chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-su-dung-dan-ong/2880160/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.