Phù An An nhìn bộ dạng của bọn họ, sau lưng truyền đến gọi từ đầu thuyền. 
" Còn đứng ngây đó làm gì? Chạy nhanh lên đi! " người đàn ông trung niên mặt chữ quốc đứng ở trên thuyền, miệng gầm lên, " Làm việc lề mà lề mề, nếu như không phải ba của mày trả thù lao, lại còn cầu tao, tao nhất định sẽ không mang mày lên thuyền. " 
Lên trên thuyền, còn có một đám người chuẩn bị lên thuyền. 
Nghe được lời nói của người đàn ông trung niên, mấy người trong đó đều không hẹn mà cùng mà đem ánh mắt nhìn về phía Phù An An. 
Thấy người đàn ông trung niên bộ dạng hùng hùng hổ hổ, một cô gái tóc đỏ đứng chính giữa lắc đầu, " Chắc là không phải rồi. " 
Lập tức, mấy người điềm nhiên như không thu hồi ánh mắt. 
———— 
Thuyền hàng dù sao cũng chỉ để chở hàng, mặc dù diện tích lớn, song phần lớn không gian đều là dùng để chứa hàng hóa, chỉ có một tầng phía dưới mới là nơi bọn họ sinh hoạt. 
Công việc của Phù An An là quét dọn vệ sinh. 
Thuyền hàng cộng thêm cô, tổng cộng có 46 thuyền viên, mỗi ngày chỉ cần quét dọn một bộ phận khu vực công cộng, thời gian còn lại đều là nhàn rỗi. 
Phù An An không thích tán gẫu cùng người bên ngoài, ngày bình thường đi ra khỏi phòng chỉ để làm việc. 
Tại đây yên ổn vượt qua 4 ngày, gió êm sóng lặng. 
Nhưng không biết trò chơi này rốt cuộc là chơi như thế nào, trong nội tâm Phù An An luôn có cảm giác bị treo lơ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-ton-tro-choi-lam-cam-ly/168665/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.