"Yo, tôi thấy cậu đi một mình nãy giờ, cậu làm gì một mình thế!"
Vài ngày sau khi tôi vào tiểu học, có một thằng ngốc đến bắt chuyện với tôi khi tôi đang giả vờ ngủ ở bàn.
Kết bạn thì quan tâm làm gì.
Với Gift của mình, tôi có thể bắt mọi người làm bất cứ điều gì mình nói giống như Emi vậy.
"Câm mồm......, [Quay về chỗ ngồi của mình đi!]."
"Đừng lạnh lùng thế mà. Cậu sẽ phí mất cái bộ mặt ngầu lòi của mình đấy."
"Ha?"
[Sắc Lệnh Thống Trị] của tôi không có tác dụng sao!?
Lạ thật, tôi chắc chắn mình đã dùng nó đúng cách với cậu ta rồi.
Đừng nói là có giới hạn số lần tôi có thể sử dụng năng lực của mình nhé?
"Oi, cậu kia."
"Hở? Có chuyện gì thế Akechi-kun?"
Tôi gọi một nam sinh đang đi ngang qua chỗ tôi.
"[Thuyết phục tên này quay về chỗ ngồi đi]."
"Thôi nào, cậu đang làm phiền Akechi-kun phải không. Quay lại thôi Juumonji-kun."
"Ổn mà. Tôi đã nói chuyện với tất cả các bạn cùng lớp nhưng vẫn chưa có cơ hội nói chuyện với cậu ấy."
"Nhưng cậu đang làm phiền cậu ấy đó."
Thật kỳ lạ, năng lực của tôi chắc chắn có tác dụng.
Vậy nghĩa là tôi vẫn còn năng lực.
"[Được rồi. Cậu có thể đi ngay]."
"......"
Khi hiệu ứng của lệnh đầu tiên biến mất, cậu ta bỏ đi.
"Chậc....., [Đưa tôi 1000 yên.]"
"Wa, giờ cậu lại muốn cướp à!? Cậu đúng là một gã buồn cười."
"......."
Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-ten-ban-than-rac-ruoi/3747235/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.