Kế hoạch của tôi là không để mình dính líu đến các nhân vật trong game nhưng một nhân vật vừa đến chơi nhà tôi......
Đây có phải là thế lực sửa sai sót của game không?
"Hideyori, Emi-chan đến đây rồi kìa."
"Xuống lẹ đi ~ "
"Về nhà đi......."
Tôi đã rất thích Smash Bros kể từ khi chú tôi mua cho tôi game này hôm nọ và tôi không thể tiếp tục chơi nếu Emi ở đây.
Dù sao thì tôi cũng chỉ có một bộ điều khiển.
Bên cạnh đó, tôi muốn chơi nhiều game hơn ngay bây giờ.
Trường tiểu học sẽ bắt đầu chỉ trong vài tháng nữa.
Khi trường học bắt đầu, tôi sẽ không thể chơi game cả ngày như thế này nữa.
Trước khi tái sinh, tôi đã thề rằng mình sẽ từ bỏ game để tìm kiếm tình yêu ngoài đời thực...
Vì mục đích đó, sẽ tuyệt hơn nhiều nếu tôi chuyển sinh thành Juumonji Takeru...
Có rất nhiều nữ chính dễ thương trong [Phá Vỡ Chuỗi Buồn] luôn đó!
Ngay cả một nhân vật phụ như Emi cũng trông dễ thương thế này cơ mà.
Trong số các nữ chính, có nhiều người dễ thương giống cô ấy nhưng cũng có một số người thực sự xinh đẹp.
MUỐN GẶP HỌ QU~~~Á!
MUỐN TRỞ THÀNH OSHI CỦA HỌ QUÁ, MÌNH KẾT HÔN VỚI NHAU NH~~~É <Tluc: Oshi là kiểu như "Fan" vậy, kiểu là người ngưỡng mộ nhất.>
Dù không bằng Hideyori trong game, nhưng tôi thực sự thấy nhân vật chính Takeru khá khó chịu...
Cái tên đó, cậu chẳng ra gì nhưng lại cực kỳ nổi tiếng.
Tại sao cô gái duy nhất mà Hideyori có cơ hội lại là Emi chứ.
Thay vào đó, vì hắn chi phối mọi hành động của cô ấy ngay từ đầu, nên tình yêu của Emi dành cho Hideyori gần như là SỐ KHÔNG TRÒN TRĨNH.
Ngay cả Emi ngay trước mặt tôi cũng có thể không có chút tình cảm nào với tôi.
"Hideyori-kun lại chơi game nữa ròy ~ "
"Uuu....., tớ không thể........"
Sau khi tôi chơi với cô ở sân chơi, Emi bắt đầu chủ động rủ tôi chơi cùng.
Không hiểu sao, điều này chẳng ổn với tôi chút nào.....
Chắc chắn, trong game, Hideyori luôn ở bên Emi.
Không nghi ngờ gì nữa, lý do hắn làm vậy là để thao túng mọi hành động của cô ấy bằng Gift của mình.
Tuy nhiên, tôi không có ý định bẻ cong ý chí của Emi bằng Gift đâu.
Có điều gì đó không ổn.
Nếu cô đến nhà tôi khi mức độ thiện cảm của cô với tôi bằng không thì tôi không thể tưởng tượng được cô sẽ làm gì khi nó đạt đến mức tối đa.
"Ta-daa! Vì Hideyori-kun luôn chơi game điện tử, nên tớ cũng mua cho mình một bộ điều khiển ~~ "
"Hở? Cậu mua bộ điều khiển á?"
"Unn. Okaa-san mua cho tớ đó. Chỉ có bộ điều khiển thôi."
"Cô ấy mua bộ điều khiển chỉ để cậu có thể chơi game ở nhà tớ.........?"
Trong một khoảnh khắc, tôi vô tình tự hỏi Emi có kiểu cha mẹ gì.
"Unn! Tớ vui lắm á!"
"Mua bộ điều khiển mà chẳng có gì để dùng thì cũng vui với cậu nhỉ......."
Cô là kiểu con gái thích ngồi yên trên xích đu và chạy thẳng xuống cầu trượt.
Ý tưởng vui vẻ của cô có lẽ bao gồm cả việc cầm một bộ điều khiển nữa.
"Nhưng Hideyori-kun có rất nhiều game mà."
"Ừm, năm nào cũng có Galge hay mà."
"Galge?"
Tôi chơi Smash để giải tỏa căng thẳng trước đó nhưng thực chất, tôi vẫn là Galgamer.
Mặc dù vậy, dù tôi có tìm kiếm trong cửa hàng bao nhiêu lần, tôi cũng không thể tìm thấy một trò chơi có tên là [Phá Vỡ Chuỗi Buồn] nào cả.
Thậm chí còn không có một kết quả nào khi tôi tìm kiếm tên đó trên internet.
"Trên bìa có vẽ rất nhiều cô gái phải không."
"À, game đó có một Ojou-sama siêu nhút nhát mà đấy! Lúc đầu, cô ấy kiểu [[Uuu......Thật ra mình không giỏi tiếp xúc con trai lắm, xin lỗi.....]] nhưng đến cuối, cô ấy kiểu [[Em yêu anh, em yêu anh]]. HYAAAAA, anh cũng yêu em!"
Đúng như dự đoán, tôi vẫn chưa mua được phiên bản PC nên phải chịu đựng phiên bản dành cho mọi lứa tuổi.
Kiểu Ojou-sama dễ thương quá!
"......không vui chút nào."
"Hở......?"
Tôi sợ khi một cô gái thấy vui khi chạy xuống cầu trượt lại nói rằng có điều gì đó không vui.......
Chuyện gì đang xảy ra vậy!?
"Cậu ổn chứ, Emi!?"
Có thể cô bị cảm lạnh hoặc bị bệnh gì đó.
Tôi đặt tay lên trán mình rồi chạm vào trán Emi để xem cô có bị sốt không.
Nhưng nhiệt độ cơ thể của chúng tôi không khác nhau mấy......
"Có chuyện gì vậy, Hideyori-kun?"
"Ờ, tớ nghĩ là cậu bị cảm lạnh rồi......"
"Nếu thế thì cậu làm thế này đi."
"Hở?"
Emi vén mái tóc lên và áp trán vào trán tôi.
Mặt Emi đang ở ngay trước mặt tôi.
C, Cô học cách làm thế này ở đâu thế......?
"......"
".....không hiểu sao, tớ thấy trán Emi đang nóng dần lên nhỉ?"
"Hauu......"
Đột nhiên, Emi dời trán khỏi trán tôi.
Tôi thực sự lo lắng không biết giờ cô có bị cảm lạnh thật không.
"C, cậu học cách đó ở đâu vậy......?"
"T, Từ chương trình Okaa-san đang xem......"
"Fuu...."
Tôi hít một hơi thật sâu để bình tĩnh lại.
Vậy là một đứa trẻ chưa vào tiểu học đã có loại kiến thức này rồi hả.
Thế giới Galge này đáng sợ hơn tôi nghĩ......
Nếu cô nói điều gì đó như [Khi bị cảm lạnh thì một nụ hôn sẽ chữa khỏi á] thì có lẽ tôi đã phải lòng cô vô điều kiện rồi.......
"Hideyori-kun, sao cậu lại nghĩ tớ bị cảm lạnh?"
"Ờ thì, kiểu như, cậu luôn nói vui thế này, vui thế kia nên khi cậu nói rằng điều gì đó không vui, thì rõ ràng là tớ sẽ nghĩ rằng có điều gì đó không ổn đúng không."
"Nhưng Hideyori-kun đã nói rằng cậu thích thứ này......"
"Hở?"
Nói vậy, Emi chỉ cho tôi một game khác.
Đó là game mà nhân vật chính chuyển đến một trường học dành cho các Ojou-sama.
"Phải, cậu thấy cô gái ở phía bên trái của trang bìa không, cô ấy không giỏi nói chuyện với mọi người nhưng đến cuối, cô ấy là một người hôn rất giỏi và sẽ tán tỉnh nhân vật chính không ngừng nghỉ luôn á! [[Anh là người duy nhất và đặc biệt của em]] cô ấy nói thế đấy....... Vãi thật luôn, tớ rụng trứng vì cô ấy mất!"
".....nó không vui."
"Hở? Tại sao?"
Không hiểu sao, hôm nay Emi có vẻ không vui.
Cô ghét chơi trong nhà đến vậy sao......?"
Với tôi thì cô có vẻ là kiểu người thích ở trong nhà nhưng có lẽ thực ra cô là người đam mê hoạt động ngoài trời nhỉ.
"Thấy không, cô gái bên trái dễ thương lắm nhỉ."
"......không, chỉ là 2D thôi mà."
"Khônggg! Từ đó bị cấm!"
Không ổn chút nào.....
Cô không có cơ hội nào để tôi tha hoá vào con đường này cả.
Khi tôi sống trong một thế giới game như thế này, tôi cũng cảm thấy như mình đang sống trong thế giới 2D vậy.........
"Nhìn kỹ hơn đi. Có thể cậu không biết tính cách của cô ấy nhưng chỉ cần nhìn vào ảnh minh họa là biết! Cô ấy có một nốt ruồi dưới mắt nè. Một cô gái có nốt ruồi dưới mắt thì dễ thương lắm đó."
"Một nốt ruồi dưới mắt......?"
"Đúng vậy, cá nhân tớ thấy bất kỳ cô gái nào có nốt ruồi dưới mắt đều siêu dễ thương."
"Hở? T, Thật á?"
"Một cô gái dễ thương hơn gấp 100 lần khi họ có một nốt ruồi dưới mắt đấy! Tớ phát điên vì điều đó!"
"T, thôi nào... ngượng quá......"
Phải rồi, tôi không thể nói chuyện với chú và dì như thế này được.
Nhưng mà, tôi vẫn rất muốn nói về chuyện này vì tôi chẳng có ai để nói về Galge.
Thế là hết, tôi đã quên mất cảm giác khi giới thiệu Galge cho bạn bè rồi!
Những người bạn otaku từ kiếp trước của tôi có ổn không nhỉ......
"Nốt ruồi dễ thương quá và thật tuyệt khi một cô gái có nốt ruồi như vậy nói rằng cô ấy cũng thích tớ."
"K, Không đời nào! Ngại quá đấy, Hideyori-kun!"
"MINT-CHAN LÀ TUYỆT NHẤ~~T!
"......Haa?"
"Hở? Mọi căng thẳng trước đó của cậu đâu mất rồi, Emi?"
Vì tâm trí này vẫn là của một ông già, nên có lẽ tôi không thể truyền đạt cảm xúc của mình cho một đứa trẻ chưa vào tiểu học được nhỉ........
Hãy chơi thêm Galge nữa, chắc là tôi có thể hiểu con gái hơn theo cách đó.
Một lần nữa theo lộ trình Mint-chan.
"Tớ vứt cái này đi......."
"ĐỢI ĐÃ, EMI-CHANNNNN!?"
Tôi đã cố hết sức nhưng có vẻ như tôi thực sự không thể chơi game này trước mặt Emi..........
Thật đáng tiếc.......
Lần tới tôi đoán tôi sẽ mua game Otome và thử trò chuyện với cô về tất cả những anh chàng độc thân quyến rũ.
Tôi nghĩ ngay cả Emi cũng sẽ vui vẻ với game Otome.
Tôi thề, lần tới tôi chắc chắn sẽ khiến cô hiểu độ hấp dẫn của nó.
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]