…Tôi nhận ra mình đang bước đi qua một không gian hoàn toàn u tối.
Giống như một khu rừng.
Quay đầu nhìn hai bên, đôi khi tôi trông thấy vài cái cây.
Đây là đâu vọa?
Ký ức của tôi không rõ ràng.
Vì lý do nào đó mà tôi cảm thấy đờ đẫn.
Có lẽ do tôi thiếu tập trung mà tự vận động theo quán tính, nhưng có vẻ chính tôi là người đang điều khiển cơ thể.
Bộ anh bạn bên tôi lười rồi hả?
Tôi nhìn sang, và… từ cổ trở lên của anh ta mờ ảo một cách quái lạ đến nỗi không thể nhận ra.
Hey, đâu mất rồi cha nội?
Huh? Đây là mơ chăng?
Tuy không thể nhớ rõ, nhưng tôi chắc chắn rằng mình không phải ở trong tình huống mà có thể khò khò được.
Chuyện gì đã xảy ra với tôi rồi?
Nếu không lầm thì… chúng tôi đã bị con cɦó ƈáϊ kia phản bội, lại còn bị tên Quỷ vương mất dạy truy đuổi…
Chúng tôi bỏ chạy đến cạn cả sức lực, và rồi… rồi…
Ờ hé, tôi ngủm luôn.
Tôi nhận thấy xung quanh mình cũng có nhiều người khác đang tiến về phía trước.
Họ bao gồm nhiều chủng loài quái thú và con người.
Nhưng chẳng ai có màu sắc cả, tất cả đều chỉ là đen trắng.
Có lẽ họ không có nhận thức về môi trường ở đây vì ai cũng chăm chăm đi về phía trước vô cảm.
Khi bước đi, cơ thể dường như tan ra.
Khoảng phân nửa trong số họ gắng bước giống như một vũng bùn biết cử động.
Một số người không thể tiếp tục tan chảy hoàn toàn rồi ngấm vào lòng đất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916775/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.