Đám ruồi sống sót sau đòn 〖Gió lốc〗 của Aro lại tiếp tục lao vào tôi.
Một bóng người từ phía sau con bé nhảy xuống chém lìa đầu một trong số chúng.
Con ruồi rơi xuống đất lộn nhào, phun trào dịch cơ thể rồi bất động.
“...Không phải là nhát chém tồi. Nhưng vẫn còn thua vài bước so với Leral thân yêu của ta.”
Người đàn ông cởi trần đã vung kiếm là Volk.
Thanh kiếm trên tay là cụ Magiatite.
「Volk… Tôi tưởng anh đã bị hội Kỵ sĩ thánh bắt rồi chứ…」
“Lũ chậm chạp ấy mà tóm được ta á. Ta còn ở lại chơi đùa một chút để chờ những chấn thương sau khi chiến đấu với Quỷ vương lành lại. Chúng khá tức giận trước điệu bộ của ta, nên chắc ta sẽ không thể quay trở lại những khu vực có nền văn minh một thời gian.”
À- hiểu rồi…
Vậy nên anh mới họp mặt cùng với Aro và những người khác tại đây.
Con bé cũng nhảy xuống trước mặt tôi và lườm lấy lũ ruồi còn lại.
Một con có vẻ muốn bỏ chạy nên cứ lượn vòng tại chỗ trên không.
Từ cái cây gần đó, Nightmare nhảy xổ ra mở to cặp nanh cắn vào bụng nó.
Xem ra đám còn lại không có ý chạy đi.
Chúng vây quanh tôi sà xuống theo các hướng khác nhau.
Nhưng Aro và Volk lần lượt đánh chặn xóa sổ từng con một.
“Kishii…”
Thằn lằn đen nhìn quanh lo lắng.
Đừng lo, họ đều là bạn của tao.
Chúng ta được cứu rồi.
Trên vách đá nhỏ mà Aro đã đứng, Mộc quái chậm rãi vươn nhánh cây ra chào.
Dù nó chẳng làm gì cả, nhưng…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916774/chuong-456.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.