Tôi giao Mộc quái lại dưới sự chăm lo của cụ Magiatite và khởi hành tới thủ đô Alban cùng Aro, Nightmare và Volk.
Mộc quái tiễn chúng tôi ra tới tận cửa hang, ánh mắt chết lặng.
Tôi nghĩ nó ghét bị bỏ lại với Nightmare, nhưng cũng tự trách bản thân không bắt kịp so với bé nhện.
X- Xin lỗi chú mày nhé…
Nếu còn thời gian tao sẽ mua ít phân bón về làm quà. (Trans: quà khắm thế)
Nhờ lượng ma lực đã đầy lại sau khi 〖Hồi phục MP tự động〗, tôi định dùng tới 〖Hóa nhân thuật〗 thì Volk cản lại.
“Nơi đây không mấy khả quan. Đồng thời có vẻ chúng ta cũng không thể kéo dài thời gian cuộc hành trình.”
Volk nhắc tôi.
Để trả lời, tôi gọi “Guoh” nhờ tới Aro phiên dịch lại.
Có thể do dáng vẻ anh ấy đáng sợ, cô nhóc nói to khi nấp phía sau chân trước của tôi.
“...Nếu chú có ý tưởng nào cứ nói ra, Long thần bảo thế.”
“Chúng ta có thể bắt vài con kim mã lang thang quanh khu vực Đại khu mỏ Alban. Chúng là ma thú phổ biến có thể dùng để cưỡi. Rất nhiều nhà thám hiểm mang chúng vào thủ đô Alban. Chúng ta có thể sử dụng tương tự mà không gặp rắc rối.”
Kim… mã?
Hrm, quái thú à?
Có phương tiện di chuyển cũng rất tốt.
Nếu chạy bộ tôi có thể đến đó ngay lập tức, nhưng chỉ số Nhanh nhẹn của Aro và Nightmare không cao.
Chia ra cùng Volk với tôi chở họ trên lưng thì sẽ quá nổi bật.
Thế nên nếu có được thú cưỡi thì trông sẽ tự nhiên hơn nhiều.
“Kim mã rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916705/chuong-386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.