Sau khi lên kế hoạch với Volk để điều tra bên trong thủ đô, tôi hóa giải nhân dạng rồi trở lại chỗ Quả tim Magiatite già đầu.
「...Ta không biết làm cách nào mà người thanh niên tóc bạc lại chịu đi theo cậu, tốt lắm. Ta sẽ chăm sóc Mộc quái giúp cậu」
Sau khi nói chuyện với cái lõi bồng bềnh trong chất kim loại lỏng, chúng tôi đồng ý để bé cây lại bên cạnh ông cụ này.
Mộc quái nhìn tôi ra vẻ như một chú cún con bị bỏ rơi.
V- Vô ích…
Tao cần vào bên trong thủ đô…
Mày đâu có biến thành người được, đúng chứ?
Vừa bước chân tới vùng đất của con người là họ săn mày liền.
Ngắt rụng cho tới từng chiếc lá luôn.
Con người ở thế giới này không có lòng nhân từ với quái thú đâu.
“Long thần… Anh định đi tới thủ đô phải không? Em hơi lo…”
Cô nhóc nói, nở nụ cười tương phản với lời nói, đôi mắt lấp lánh tràn đầy mong đợi.
Không phải nửa phần mà giống như cô nhóc chỉ lo lắng có một phần năm thôi, còn lại là sự háo hức.
Tâm trạng tốt đấy.
Tôi cứ sợ con bé sẽ đòi ở lại.
Cho dù bị bại lộ, với hạng B Aro vẫn dễ dàng bỏ trốn được.
Tôi cũng ở bên cạnh mà, còn Volk có thể làm mồi nhử.
Mộc quái đổi hướng chú ý sang cô nhóc.
Vai Aro run lên đôi chút cúi xuống.
Nó dậm bộ rễ dày vào đất.
M- Mộc quái…
Việc còn lại là xem có nên mang Nightmare theo không.
Nó có kỹ năng biến hóa, lại còn được khả năng giảm tiêu thụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916704/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.