Chương trước
Chương sau
Tôi đi xuống sâu hơn bên dưới hang đá.
Aro đang vác trên người những mảnh vỡ của khoáng thạch Dragoness để chiếu sáng.
Tôi khá tinh mắt trong bóng tối, nhưng cải thiện tầm nhìn thì càng tốt.
Các khối tinh thể khá ướŧ áŧ vì nước dãi của cô bạn, nhưng có vẻ con bé không ngại…
Đó là khi tôi thấy Aro lấy tay áo chùi sạch chúng.
Ừ- Ừm, hả?
Nói thật miệng chúng tôi hôi mùi rồng.
Tôi còn nhớ tới giờ Thỏ banh rất ghét bị nhồi vào mồm.
Xem như giả vờ ngó lơ.
Càng đi sâu càng có sự hiện diện quái dị.
Lúc mà tôi hoàn toàn cảm nhận đầy đủ được nó thì cũng đã đến được khu vực vách tường in màu những đường nét song song kỳ lạ.
Ánh sáng nhạt nhòa rực rỡ đủ màu, quá mờ để được xem là đẹp.
Nhưng đây cũng là cảnh tượng đặc sắc.
Tôi nghiêm túc gồng người.
Nó đã không nghe lời ông cụ Magiatite thì tôi cũng không có cửa để nói chuyện đâu.
Cuộc tranh chấp khó mà tránh khỏi.
Giờ tôi đã chuẩn bị…
Vừa lúc hạ quyết tâm, Aro ở bên cạnh gõ vào chân tôi.
Gì vậy nhóc?
Đừng đứng gần chân anh quá, vô tình giẫm phải nhóc đấy.
“Mộc quái…”
Sao cơ?
Chẳng phải Mộc quái bên cạnh em ư?
Không thể nào.
Tôi nhìn quanh trông thấy năm con quái giống loài giáp xác, với cái vỏ khổng lồ trên lưng bao vây Mộc quái.
Chúng có hình dạng xoắn tròn như vỏ ốc.
Cũng tỏa sáng ánh kim nhạt giống bức tường.
Hai râu mắt ló ra từ mỗi vỏ ốc cùng vô số xúc tu màu be.
C- Cái gì thế...?
Hay là loài cúc đá khổng lồ?
Không hay rồi, cứ lo tập trung những gì sắp xảy đến mà không nhận ra Mộc quái bị vây quanh bởi quái thú ở phía sau.

【〖Anmo hung dữ (Grim Anmo)〗: Quái thú hạng C+】
【Một 〖Anmo〗 ăn lấy ma khoáng và biến đổi đặc biệt lên vỏ của nó】
【Thành phần vỏ của 〖Anmo hung dữ〗 được biết là ma khoáng 〖Anmotite〗, và do phát sáng ánh xà cừ long lanh nên được xem là biểu tượng của may mắn】
Anmo hung dữ…
Chẳng lẽ đây là lý do bức tường có màu giống với bọn chúng…?
Ah, hay là đã có rất nhiều con chết ở đây , lâu dần vỏ của chúng hợp nhất với vách đá?
Với cảm giác rợn người, tôi nhìn quanh và thấy một cái vỏ của Anmo, đã đồng hóa phân nửa vào bức tường.
Ồ- Ồh, tôi nhận ra điểm tương đồng rồi đấy.
Mộc quái bồn chồn quan sát tôi.
Nó là một 〖Mộc linh (Magical Tree)〗 hạng C+.
Đối đầu với kẻ thù cùng thứ hạng, đến năm Anmo hung dữ thì hơi quá.
Gặp ánh mắt của một Anmo, Mộc quái căn thẳng đứng yên quay mặt đi hướng khác.
Trời, tao không nghĩ chú mày có thể đánh lừa chúng với việc chỉ là một cái cây mọc quanh đây đâu.
“GuuOOOOh!”
Tôi khẽ gầm, nhóm Anmo phân tán như lũ nhện non.
Cô bạn cắn lấy một con khi nó đang bỏ chạy, nhai nát luôn cả vỏ.
Lạo rạo cùng tiếng lép nhép của thịt.
C- Cô đúng là không có lòng từ bi gì hết.
【Đã nhận được 130 điểm kinh nghiệm】
【Danh hiệu 〖Trứng biết đi: Cấp -〗 được kích hoạt, nhận thêm 130 điểm kinh nghiệm】
Quái thú cấp độ cỡ này hạ nhanh chóng.
Mùi vị thế nào?
Cô ấy gật đầu rồi nhả phần vỏ còn lại ra.
Dính trên những mảnh vỡ khoáng chất là dịch cơ thể nhớt lầy và thịt của Anmo.
Nhìn tởm quá.
「Hm, không tệ. Nhưng dai quá, tìm thứ khác thì tốt hơn」
Cô ấy vẫn nhai ngồm ngoàm.
Phần vỏ không còn dính trong miệng nữa nên chắc thịt của nó dai thật.
「Muốn thử chứ?」
Cô bạn mở miệng.

Bị nhai chèm nhẹp hết trơn rồi, thứ còn xót lại trên lưỡi cô ta, để nhắc lại luôn, từng là một con Anmo hung dữ.
V- Vâng… tôi có hơi tò mò, nhưng ăn theo kiểu mớm từ miệng người khác… đúng hơn là bãi nôn của một con rồng thì xin thôi.
Eo, không cần đâu, bản chất cô cũng là một phần của tôi rồi.
「Tùy vậy. Anh đang bỏ lỡ đấy」
Cô ấy đóng miệng lại tiếp tục nhai.
Dù gì cũng là con gái, phải chi tỏ ra tính cách hiền dịu một chút tôi mừng biết mấy.
Bộ thế này là bình thường với loài rồng sao.
Hừm, nếu tìm thấy thêm vài Anmo hung dữ tôi sẽ thử ăn chúng xem.
Âm thanh chói tai bỗng phát ra từ sâu trong đường hầm.
Khoảng cách khá gần.
〖Cảm quan〗 cũng cảnh báo tôi vị trí của nó.
Có vẻ một quái thú khổng lồ và một con người đang đánh nhau.
Tình huống đúng với chuyện tôi được nghe.
Tốt hơn nên nhanh lên.
Sau khi kiểm tra phía sau tôi an toàn, tôi tăng tốc lao thẳng vào nơi sâu hơn của hang.
Tôi thấy Mộc quái cũng hối hả đuổi theo.
Không cần vội đến thế, tôi phòng ngừa kẻ tấn công ở phía sau với 〖Cảm quan〗 rồi nên nó sẽ không sao đâu…
Ừm, tao hiểu lý do chú mày không tin tưởng, bởi đôi khi tao cũng sơ sót.
Tôi rời khỏi hành lang tiến vào khu vực rộng mở.
Ở trung tâm, có một con rồng khổng lồ cao gần mười mét bao phủ trên người những khối ngọc lục bảo.
【〖Khoáng ngọc long〗: Quái thú hạng B】
【Toàn bộ con rồng được che phủ bởi ma khoáng】
【Khả năng phòng thủ chắc chắn, chuyên môn của nó là ma thuật tự do điều khiển khoáng thạch. Hỏa lực 〖Giông tố tinh thể〗 mạnh và khó tránh. Tuy không bay nhưng hãy cẩn trọng khi nó dang cánh】
【Ngoài ra nó chỉ ăn ma khoáng, 〖Hơi thở hóa đá〗 của Khoáng ngọc long biến mục tiêu thành khoáng vật, cho nên khỏi cần phải sợ】
Ngươi nói khỏi cần phải sợ, cái kỹ năng kinh khủng đó mới là cả một vấn đề đó.
Vậy ra đây được gọi là Vực long.
Nhưng tôi không cần lo sẽ phải chiến đấu với nó.
Bởi trên người nó đầy vết chém, lượng HP đã về 0 rồi.
Xác của Khoáng ngọc long nằm nghiêng.
Ở đằng trước nó là người thanh niên tóc bạc lực lưỡng.
Trên tay nắm chặt thanh đại đao dài gần tương đương chiều cao của anh ta.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.