Tôi đi xuống sâu hơn bên dưới hang đá.
Aro đang vác trên người những mảnh vỡ của khoáng thạch Dragoness để chiếu sáng.
Tôi khá tinh mắt trong bóng tối, nhưng cải thiện tầm nhìn thì càng tốt.
Các khối tinh thể khá ướŧ áŧ vì nước dãi của cô bạn, nhưng có vẻ con bé không ngại…
Đó là khi tôi thấy Aro lấy tay áo chùi sạch chúng.
Ừ- Ừm, hả?
Nói thật miệng chúng tôi hôi mùi rồng.
Tôi còn nhớ tới giờ Thỏ banh rất ghét bị nhồi vào mồm.
Xem như giả vờ ngó lơ.
Càng đi sâu càng có sự hiện diện quái dị.
Lúc mà tôi hoàn toàn cảm nhận đầy đủ được nó thì cũng đã đến được khu vực vách tường in màu những đường nét song song kỳ lạ.
Ánh sáng nhạt nhòa rực rỡ đủ màu, quá mờ để được xem là đẹp.
Nhưng đây cũng là cảnh tượng đặc sắc.
Tôi nghiêm túc gồng người.
Nó đã không nghe lời ông cụ Magiatite thì tôi cũng không có cửa để nói chuyện đâu.
Cuộc tranh chấp khó mà tránh khỏi.
Giờ tôi đã chuẩn bị…
Vừa lúc hạ quyết tâm, Aro ở bên cạnh gõ vào chân tôi.
Gì vậy nhóc?
Đừng đứng gần chân anh quá, vô tình giẫm phải nhóc đấy.
“Mộc quái…”
Sao cơ?
Chẳng phải Mộc quái bên cạnh em ư?
Không thể nào.
Tôi nhìn quanh trông thấy năm con quái giống loài giáp xác, với cái vỏ khổng lồ trên lưng bao vây Mộc quái.
Chúng có hình dạng xoắn tròn như vỏ ốc.
Cũng tỏa sáng ánh kim nhạt giống bức tường.
Hai râu mắt ló ra từ mỗi vỏ ốc cùng vô số xúc tu màu be.
C- Cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916699/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.