Chương trước
Chương sau
Khắp mọi nơi ở khu mỏ có vô số những đường hầm và hang hốc trông như chỗ trú ẩn của quái thú.
Mỏm núi trơ trọi nhiều lỗ trống gồ ghề.
Những cây cầu chằn chịt nối giữa các lối đi, cầu thang được đục đẽo ngay trên mặt đá nhưng phần nhiều chúng đều đã hư hỏng.
Trước hết, vì khu mỏ sẽ đóng vai trò làm căn cứ tại Ardesia, tôi cần điều tra xem có sinh vật sống nào ở đây.
Đồng thời để giải quyết vấn đề liệu có đủ an toàn để Mộc quái ở lại hay không, tôi cũng được yên tâm nghỉ ngơi nếu như cạn kiệt MP vì 〖Hóa nhân thuật〗.
Ít nhất tôi cần nắm bắt thực lực của quái thú khu vực này.
Còn một lý do khác.
「Đồ ăn! Đồ ăn!」
...Tôi phải tìm thứ gì đó ngon miệng để làm hài lòng bà nội này trong thời gian 〖Hóa nhân thuật〗 kéo dài.
Thật ra đây chính là rắc rối chủ yếu ép tôi phải đi dò xét.
Mà này ấy ơi.
Chỗ này là mỏ khai thác, chắc không kiếm được con mồi nào ngon đâu.
「Nhưng có một con quái mạnh ở đây mà, đúng không?」
Lilixira cũng có nói thế.
Nhưng ở vị trí gần thủ đô, tuy có thể nó ít thường xuyên ra ngoài, tôi không nghĩ nó là một đối thủ có thứ hạng quá cao.
「Vậy những món ngon lành cũng sẽ có thôi nhỉ?」
Tôi nhận ra cái suy luận logic của cô ấy cao siêu tới độ mà người cõi trần như tôi chẳng thể theo kịp.
Không phải, không có nghĩa là quái thú mạnh bị thu hút bởi mấy con mồi ngon nhé, okay?
Chắc chỉ có mỗi cô là đứa cá biệt duy nhất chọn sống ở nơi nguy hiểm vì lý do như thế.
Tôi cùng mọi người dạo quanh khu mỏ trong một lúc, rồi bắt gặp một vết nứt lớn trên mặt đất.
Để tôi thử nhìn qua khe hở.
Không gian bên dưới mở rộng ra mà ngay cả tôi có thể đi qua.
Bằng 〖Cảm quan〗, tôi nhận thấy tín hiệu mờ nhạt của một quái thú.
Tôi không biết do đâu mà có ánh sáng yếu ớt phát ra từ bên trong.
Hmm, nếu định đi vào thì đây mà nơi tốt nhất…
Chà, ngay cả khi chúng không ngon nhưng tôi cũng mong đủ để thưởng thức.
Cầu xin ngươi, đại khu mỏ, hãy có thứ gì đó để khớp mỏ bà nội này lại.
Đường đi khá dốc nhưng vẫn xuống được.
Chiều cao cũng không đáng để phàn nàn.
Tôi có vươn thẳng hết mức thì chỉ cọ đầu vào trần hang thôi.
Nó cũng đủ rộng để hai Ouroboros đi bên cạnh nhau.
Đi trước mọi người, tôi khám phá bên trong khu mỏ Alban.
Chỉ mới vào một chút, nguồn sáng nhanh chóng hiện rõ.
Vách đường hầm có nhiều vật chất kết tinh phát ra màu xanh nhạt.
Những gì tôi thấy lúc ở ngoài chính là mấy tinh thể này.
Mắt tôi có thể nhìn khá tốt trong bóng tối, nhưng có ánh sáng thì vẫn hơn.
Trông cũng đẹp đấy.
Xem nào.
【〖Ma khoáng Dragoness〗: Giá trị B-】 (Trans: đừng search, đau mắt lắm, nói thẳng ra là Rồng cái)
【Khoáng thạch ma thuật được hình thành nhờ nguồn nhiệt từ hơi thở của một con rồng cấp cao】
【Bởi sức mạnh của ngọn lửa được lưu trữ trong tinh thể, chúng tỏa ra ánh xanh phát sáng hang sâu】
【Ngoài khả năng kháng lửa cao, chúng cũng rất đẹp đẽ nên được giao dịch với giá hời】
B-, khá ngon đấy.
Chẳng phải những khoáng vật ở vùng nông đều đã bị khai thác hết rồi sao?

Làm quái nào?
Hay tại địa điểm này mới xuất hiện gần đây?
Nếu đào lấy chúng, tôi khỏi phải lo chuyện thiếu tiền ở thủ đô rồi.
Để moi thông tin từ con người thì dùng tiền luôn là nhanh nhất.
Tôi chăm chú lấy ánh sáng rực rỡ của Dragoness, riêng cô bạn không biết nghĩ gì mà lấy răng kéo chúng ra.
Rồi ngửa cổ lên nhai vỡ vụn.
Sau một lúc thử độ bén của răng, cô ta phun bỏ.
「Không ngon...」
...Cô thấy nó ăn được ở chỗ nào hả?
Chúng ta có được vài viên pha lê to lớn rất đẹp, vậy mà…
Nếu suôn sẻ, chúng ta sẽ giàu to.
「Dù anh có tìm được những món ngon trong thủ đô thì chuyện đó cũng không làm tôi vừa lòng đâu」
Có lẽ còn thù hằn mấy câu nói vô trách nhiệm của tôi khiến cô ấy thất vọng mà quay mặt đi chỗ khác.
V- Vẫn dỗi sao…?
Cô nàng có 〖Hồi sức tăng cường〗 cho tôi sau vụ đó nên tôi nghĩ đã nguôi giận rồi, nhưng hình như vẫn còn buồn bực lắm.
Tôi xin lỗi mà, được chứ?
Rồi tôi sẽ cho cô biết lợi ích của mấy thứ này.
「Tôi biết thì cũng đâu có ý nghĩa gì nếu ăn không được chứ」
T- Tôi hứa sẽ cho cô thưởng thức thỏa thích.
“Shii! Shii!”
Nightmare cọ nanh, hội đồng với cô nàng ăn hϊếp tôi.
Đ- Đồ cà trớn…!
Nó chẳng biết tình hình gì đang diễn ra mà chỉ lợi dụng cơ hội để lấy lòng cô ấy.
...Nhưng cái bà chị cho mình là trên hết này hầu như không thèm để ý.
Trong khi Nightmare tuyệt vọng cố gắng lấy le, cô ta thì đánh hơi tìm mùi trong không khí.
Có thể cô ấy giỏi hơn tôi ở khoảng 〖Cảm quan〗 vì bản năng đi kiếm thức ăn.
「Hôi mùi rỉ sét」
...Đúng như tôi đoán, khu mỏ này chẳng có thứ gì để ăn đâu.
N- Này ấy ơi, khi tôi vào thủ đô thì sẽ mang về vài món, vì thế vui lòng chuẩn bị tinh thần chúng ta không kiếm được gì ở đây, nhé?
「Ah? Chẳng phải mùi con người ư?」
Ếh? Tôi cúi người quyết liệt lần theo cái mùi mà cô ấy đề cập.
Nếu vẫn còn thợ khai thác ở đây thì kế hoạch lập căn cứ xem như nhanh chóng đổ bể.
Sau mười giây đánh hơi, tôi chỉ ngửi thấy toàn mùi đất.
Thậm chí chẳng nhận ra nổi mùi rỉ sét.
「...Hửm」
Cô bạn lắc đầu kinh ngạc.
Sao cùng một cơ thể mà hai cái mũi lại khác nhau đến thế cơ chứ?
Tôi còn hạ đầu ngửi sát dưới đất.
K- Không tài nào hiểu nổi.
Mùi của con người ra sao nhỉ?
Tôi chưa bao giờ để ý tới.
Hay là vì, tôi không dựa vào khứu giác nhiều như cô ấy vì nhân tính của mình?
Tôi hít lấy hít để đủ mọi hướng để rồi thấy Aro lấy tay che miệng cười.

Con bé vội đứng thẳng nghiêm túc.
H- Hình như bị chơi một vố rồi?
Vừa rồi mặt tôi ngu lắm phải không?
Aro liền chỉ vào Mộc quái.
“U- Umm… Mộc quái cũng có cười…”
Tôi nhìn nó.
Đối diện trước ngón tay tố cáo của cô nhóc, nó chỉ lẳng lặng quay đi, run người cố gắng che giấu biểu cảm.
...Được rồi, sau này chuyện đánh hơi sẽ do bà nội kia đảm nhận.
Không nên miễn cưỡng thực hiện những việc mà tôi không thành thạo… Hử?
〖Cảm quan〗 phát hiện một loại quái thú nhỏ.
Cô bạn cũng nhận thấy, vươn đầu ra quan sát.
Có thứ vặn vẹo méo mó ở dưới đất cuối đường hầm.
Giống như một thứ chất lỏng màu xám bạc, kích cỡ con người.
Nằm ở giữa có quả tim bằng kim loại đập liên tục.
R- Rõ ràng đâu phải thức ăn!
Sinh vật sống hả?
Đừng bảo là máy móc từ nền văn minh cổ đại nào đó nhé?
【〖Quả tim Magiatite〗: Quái thú hạng B-】
【Trong một thời gian dài, kim loại tích trữ lượng lớn ma thuật 〖Magiatite〗, sẽ tự có được ý thức và mang hình thái này】
【Magiatite bình thường rất khó khai thác vì nằm dưới địa mạch sâu gần với những quái thú mạnh, nhưng đôi khi 〖Quả tim Magiatite〗 có giác quan được phát hiện】
【Sử dụng ma lực của bản thân, làm giảm điểm nóng chảy của 〖Magiatite〗và tạo ra nhiệt lượng cao hóa lỏng chính nó】
【Vì nó cực kỳ giá trị, mặc dù phải đối mặt với đòn tấn công chớp nhoáng có tính đàn hồi từ cơ thể nóng chảy ảo diệu, những cuộc săn lùng chưa bao giờ kết thúc】
O- Ooh, nghe có vẻ thú vị đấy.
Vậy nó là quái thú hiếm?
Nếu là hạng B- thì rất khó bị bắt gặp bởi con người.
Dĩ nhiên Anh hùng hoặc Thánh nhân có thể giải quyết nó dễ ợt.
Nhưng nếu một sinh vật kiểu này lảng vảng quanh đây thì tôi phải xem xét lại…
Nhân tiện Magiatite là cái gì?
【〖Magiatite〗: Giá trị A】
【Kim loại ma thuật hình thành sâu trong địa mạch】
【Được sử dụng phổ biến trong những món vũ khí cấp huyền thoại】
【Bởi vì chứa đựng lượng ma lực khổng lồ, nhiều nhà giả kim thuật thường đề xuất dùng nó vào công cụ bùa phép hay nguồn năng lượng cho Golem, nhưng do sản lượng hiếm có nên những tuyên bố ấy chưa được xác minh】
Ố là la! Giá trị A!
Săn liền luôn!
Nếu mang đi bán chúng ta sẽ có số tiền dư xài trong một ngày.
Mày kỳ cục quá, sao lại phấn khích thế.
【Còn có lời thoại xưa rằng, ở một vương quốc nhỏ, nhà vua đang mắc căn bệnh nan y, khi ông ăn một ít 〖Magiatite〗 từ gã hề đưa cho, liền nhanh chóng khỏi bệnh và giúp ông sống thêm một trăm hai mươi năm】
T- Tuyệt vời!
Giá trị vô đối.
【Đã có năm trường hợp trong suốt chiều dài lịch sử tin vào câu chuyện ngu ngốc này để rồi chết trong đau đớn】
Ớ… cũng phải.
T- Thôi, tôi sẽ quên đi cái vụ đó, nhưng sự thật nó sẽ mang về một khoản to đùng.
Cô bạn bên cạnh nhìn Quả tim Magiatite với ánh mắt lạnh nhạt.
「Nhìn đéo ngon...」
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.