Chương trước
Chương sau
Tôi đặt Baron lên lưng tiến thẳng đến ngôi làng.
“GuOOOOOOH!”
Chào một tiếng cái coi.
Tôi không biết chúng ta có bao nhiêu thời gian.
Không thể khẳng định chuyện này sẽ diễn ra tốt đẹp.
Nhưng phải hành động cho dù có hơi dại dột đi nữa.
Nghe thấy tiếng của tôi, người trong làng nhanh chóng xuất hiện.
“Kia rồi! Đó là Long thần!”
“P- Phải làm sao đây? Lần cuối nó đã hạ con Manticore giúp chúng ta…”
“Tộc trưởng Nargom bảo gϊếŧ nó! Không giống Manticore, nó sẽ không cảm thấy thỏa mãn dù đã ăn thịt người, nhất định phải xua đuổi nó! Nó đến để gϊếŧ chúng ta vì sự bất tuân đó!”
Có ba người.
Lão già thối Nargom, hắn vẫn muốn tìm cách hại tôi…
Tôi nghĩ sự hiểu lầm giữa họ đã được giải quyết rồi, nhưng xem ra mối thù hai bên ngôi làng thật sâu sắc.
Với tên khốn lãnh đạo như thế thì việc hợp tác có vẻ khó đây…
“Ngài Long thần, đánh bại bọn chúng đi! Baron thần sẽ giúp một tay!”
Anh chàng gào lên, họ liền nâng cao cảnh giác…
Úi- trời, tôi đâu phải đến đây để bón hành.
“Đ- Đừng run sợ! Batra, trở về thông báo với ngài Nargom! Novale, cậu với tôi!”
Người đàn ông đó xông lên.
Mũi giáo đâm vào chân trước của tôi nhưng chệch hướng, tróc sơn chút đỉnh.
“Sao lại thế này?!”
Cô bạn lặng lẽ gắp anh ta lên ném nhẹ qua một bên.
Anh ta la hét, vũ khí rơi khỏi tay.
Rồi rơi phịch xuống đất lăn quay.
“Tôi chết mất! Xong đời rồi! Nhớ báo thù cho tôi!”
Anh chàng vì khϊếp vía mà quằn quại như đúng rồi nhìn muốn nản.
Hai người còn lại cũng hoảng sợ không biết nên làm gì.

「Người đó chắc không dzẫy chết nổi đâu hả?」
Vâng.
Phiền phức quá đi mất.
Tôi đang cố tỏ ra biểu cảm thân thiện đáng yêu dễ thương gần gũi để họ còn mau tìm người biết 〖Thần giao cách cảm〗.
Nhưng kiểu này tiến thẳng tới chỗ Nargom luôn cho rồi.
Bỏ qua những đợt tấn công từ hai phía cũng như lâu lâu phải vén người khác qua một bên, chúng tôi đã đến ngôi làng chống đối Long thần.
Bên trong đang trở nên náo loạn.
Phụ nữ và trẻ em thì bỏ chạy tứ tán.
Còn những người đàn ông chống trả trong vô vọng, tôi cứ phớt lờ thái độ mến khách này mà đi vào thôi.
Giữa đám đông, có một cô gái chen ra.
“N- Này, nguy hiểm lắm!”
“Ai đó giữ cô nhóc lại!”
Cô ấy chỉ cười hớn hở.
“Đây là chị Long thần đó!”
“Chị…?”
Thấy cô gái đứng trước mặt tôi mà không hề hấn gì, họ mới vỡ lẽ tôi không có ý định thù địch nên dừng lại.
Tiếng nhốn nháo che lấp đi âm thanh của những đợt phản công.
“M- Mọi người đều biết mà… Không phải chị ấy đã cứu chúng ta khỏi Manticore sao…?”
Khi không khí trầm lắng lại, có giọng phát ra trên lưng tôi.
“N- Ngài Long thần… Thật sự đã có chuyện gì…”
Baron tỏ ra lo lắng…
Xin lỗi, tôi sẽ nhờ người có 〖Thần giao cách cảm〗 trong làng này giải thích cho anh hiểu.
Tôi không thể hóa nhân hình để nói với anh trên đường đến đây, tôi còn không biết phản ứng của cả bộ tộc ra sao nếu thấy tôi trở thành người nữa, với lại còn phải hồi lại lượng MP đã dùng cho 〖Hồi sức tăng cường〗.
Tôi sẽ không sử dụng 〖Hóa nhân thuật〗 trừ khi thật sự cần thiết.
Tại vì nó xài MP như trút nước.
Hơn nữa trong hình dáng con người tôi rất mong manh yếu đuối dễ vỡ, rủi ro cao nếu bị tấn công trước cả khi tôi kịp nói.
(Trans: hoặc chú mày sẽ khỏa thân trước bàn dân thiên hạ…)
“Bình tĩnh! Tránh khỏi Long thần!”

Tôi nghe thấy giọng hét lớn.
Một ông già có vóc dáng hãi hùng với đôi mắt lồi.
Trưởng tộc của ngôi làng chống đối Long thần, Nargom.
Mặt lão xanh lè vì không ngờ rằng Long thần đến được tận chỗ này.
Những thanh niên trẻ cầm vũ khí đứng xung quanh lão như vệ sĩ.
Bên cạnh lão là một cô gái mà tôi đã từng gặp một lần.
Có lẽ cô ấy là người được nhắc đến đã phản bội dòng dõi sư tế, Bella.
Với vẻ ngoài và độ tuổi, không chừng là em gái của Hibi.
Nargom đã mang cô ấy đến đây khi nhận ra tôi có chuyện muốn bàn luận.
“......”
Baron trừng lấy Nargom, thể hiện sự ghê tởm.
Thái độ như vậy với một người lãnh đạo ngôi làng phản nghịch cũng phải.
“Cẩn thận Bella. Có khả năng nó chủ động gọi cả hai chúng ta ra để gϊếŧ chết đấy.”
Nargom cảnh báo cô gái.
Quả nhiên cô ta là Bella.
Cô ấy khẽ gật đầu.
“...Ta biết cô đã hiểu, là không cần nói những điều không cần thiết với mọi người xung quanh. Kể cho ta nghe trước. Để ta quyết định có cần thông qua hay không. Để tránh sự hỗn loạn vô ích, đây là lần đầu tiên cô giao tiếp với Long thần phải không? Có thể cô sẽ hiểu lầm gì đó, hãy để ta nhắc lại cho mọi người. Vì lợi ích của ngôi làng… Điều quan trọng là những gì cô tìm hiểu được phải thông qua ta.”
Lão liên tục nhắc nhở cô ấy.
Đúng là một cái thứ ức chế.
Mọi thứ có thể suôn sẻ hơn nếu tôi bàn luận với cả ngôi làng…
Qua những gì lão nói, tôi sẽ phải thuyết phục cả hai trước.
Bella thì không nói, còn Nargom lỗ tai cây biết khi nào nhồi thủng.
...Nếu lão nhận ra ngôi làng bên này đang trong hoàn cảnh nguy hiểm, biết đâu lão nhân cơ hội ra tay xâm chiếm thì sao?
Lần trước tôi đến, ai cũng đều có vẻ mặt ngoan ngoãn, chỉ riêng lão cười ma mãnh khi hạ độc tôi.
Qua lời nhắc vừa rồi, tôi tin lão sẽ định lừa dối mọi người nữa.
Tuy không muốn dựa dẫm, nhưng… tôi phải dành hết mọi nỗ lực để đạt được thỏa thuận.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.