Chương trước
Chương sau
“Ch- Chết tiệt! Tránh mau!”
Người thanh niên giấu cô bé sau lưng khi giương cây giáo.
“Veee…”
“VeaAE”
“Veveve”
Bằng tiếng kêu kỳ lạ, lũ Abyss lao nhanh đến.
Anh ta không cầm cự được lâu đâu.
“GuoOOOOH!”
Tôi 〖Gầm〗lên để thử đuổi chúng đi, nhưng cả ba chỉ đá mắt nhẹ qua trước khi tiếp tục tấn công.
Khốn nạn, không có hiệu quả!
Lần trước chúng đã bỏ chạy nhưng giờ đã chọn săn đuổi con mồi!
Khi đó chỉ có hai con đối chọi với ba người đàn ông, lũ Abyss vẫn có thể thắng nhưng sẽ rất tốn thời gian.
Tôi tung cánh lao đi bay dưới tầm thấp.
“Trốn vào nhà nhanh!”
Anh ấy gào lên và cô nhóc chạy đi khóc nức nở.
Phá vỡ bức tường, con thứ tư xuất hiện.
“VeaAH!”
“Kyaaaaah!”
Cô bé hét lên ngã xuống ngay lập tức.
Tôi cũng muốn rống lắm rồi nè.
Lũ này không cho tôi nghỉ ngơi một chút nữa.
Chỉ còn cách dọa chúng đi.
Tôi đảo cánh, đưa chân trước ra khi sà xuống nện một cú lên mặt đất.
Đây là kỹ năng 〖Hồi thổ〗 tôi nhận được từ 〖Người hùng quả cảm〗.
Mặt đất rung lắc mạnh và nhiều vết nứt xuất hiện.
Nhân lúc lũ Abyss đứng hình vì bất ngờ, tôi vỗ cánh tung ra bốn 〖Phong trảm〗đồng thời.
Tuy khoảng cách hơi xa nhưng chúng đã bất động nên sẽ trúng thôi!
“EaAH!”
“Veh!”
Hai con dính đòn bị đánh bay.
Chúng vung vẫy chân trong không khí, dịch nhầy bắn ra.
Vẫn còn ngoe nguẩy đôi chút trước khi dừng lại.
【Đã nhận được 360 điểm kinh nghiệm】

【Danh hiệu 〖Trứng biết đi: Cấp -〗 được kích hoạt, nhận thêm 360 điểm kinh nghiệm】
【Cấp độ của 〖Ouroboros〗 đã tăng từ 66 lên 67】
Hai con còn lại vẫn tránh được 〖Phong trảm〗.
Nhưng có lẽ đã nhận thức được mối đe dọa nên chúng từ bỏ họ rồi chạy đi.
Tôi bật đà từ chân sau và dồn trọng tâm lên chân trước để đè nát lên cả bọn chúng.
Tiếng lép bép phát ra với cảm giác chúng giẫy giụa dưới chân tôi.
Tôi vội rút ra chùi xuống cát cho sạch mớ bầy nhầy tởm lợm ấy...
Gớm muốn chết, đéo thể nào quen nổi.
Nhưng có hơn hai mươi con trong ngôi làng mà nhỉ?
Hy vọng một số chúng đã bỏ đi khi có sự xuất hiện của tôi.
“Cảm tạ ngài Long thần… Umm, còn đứa trẻ kia, nhờ ngài đưa đến hầm trú ẩn được không ạ?”
Dù ngồi xuống để lấy hơi, anh ấy vẫn gắng gượng để nhờ tôi.
Bởi vì vẫn chưa biết lũ Abyss trốn ở đâu nên tôi cũng không phiền.
Trong tình hình hiện tại còn khó cho cả một người trưởng thành tự đến được nơi an toàn.
Tôi gật đầu đồng ý.
Với hai người họ dẫn đường, tôi băng qua ngôi làng.
Vết tích của chúng để lại rải rác khắp xung quanh.
Cột trụ của một trang trại bị gặm nhấm, đổ sập hết một bên, trong chuồng chỉ còn lại lông và chân của những con gia cầm.
May mắn là không thấy bất kỳ xác người chết nào.
Quả thật tộc Lithovar đã quá quen với giai đoạn này.
Bỗng tôi nghe thấy âm thanh lạo xạo.
Nó đang ăn thứ gì đó.
Nghĩ đến chuyện tệ nhất, tôi nóng bừng mặt.
Sau khi ra hiệu cho người đàn ông, tôi lao đến nơi nguồn phát ra âm thanh.
Ở giữa con đường có ba con Abyss đang tận hưởng bữa ăn.
Thứ gì ở đó đi nữa chắc chắn đã không còn sống.
“GuooOOOH!”
Tôi xông vào, xé nát phần lưng đang sơ hở của bọn chúng.
Kết liễu trong tức khắc.
Móng vuốt của tôi cắt vụn chúng ra.
Có một con định chuồn đi nhưng vẫn quá trễ.
Dịch nhầy chảy loang lỗ khắp nơi.
【Đã nhận được 558 điểm kinh nghiệm】
【Danh hiệu 〖Trứng biết đi: Cấp -〗 được kích hoạt, nhận thêm 558 điểm kinh nghiệm】

【Cấp độ của 〖Ouroboros〗 đã tăng từ 66 lên 67】
【Cấp độ Danh hiệu 〖Diệt trừ thảm họa〗 đã tăng từ 4 lên 5】
Tôi nhận được điểm kinh nghiệm từ cả ba.
Không có thời gian để ý cho điều đó.
Tôi thật sự muốn biết chúng đang ăn thứ gì.
Là một con Abyss khác.
Không phải nhầm lẫn gì đâu.
Xác của nó bị xé tơi ra chỉ còn mỗi cái chân.
Ch- Chúng ăn thịt đồng loại…
Bao tử tôi muốn phát bệnh rồi.
Tôi nhớ trong dòng thông tin giải thích về chủng loài có nhắc tới đoạn tương tự.
Có năm mũi tên găm lên cái xác.
Trên đầu được bôi chất màu tím.
Có phải giống độc Morz mà Nagrom dùng?
Theo những gì tôi thấy nó bị bắn nhiều mũi tên rồi hạ gục bởi ngọn giáo.
Người Lithovar vẫn có cách đối phó chúng.
Thật an tâm.
Tôi sẽ để việc dọn dẹp lại cho bọn họ vậy.
Bản thân làm cũng dễ nhưng tinh thần mỏng manh của tui thì không như vậy.
Tôi chùi chân xuống đất…
Nếu biết chúng chỉ đang ăn thịt lẫn nhau thì tôi đã không cần vội vã như vậy, chán ghê.
Chỉ cần tung 〖Phong trảm〗là xong.
“Kia là chỗ hội trường! Cám ơn ngài rất nhiều! Tiến xa đến mức này rồi, tôi sẽ giải quyết phần còn lại…”
Trước khi anh ta kịp dứt lời, hai con Abyss lao đến nơi chỗ trú ẩn.
““VeeeeEEe!””
Chúng cào cấu cố xông vào cánh cửa.
“Ổ- Ổn… Ổn mà…”
Anh chàng lắp bắp.
Cô nhóc thì lo lắng ôm lấy chân anh ta.
...Chỗ trú ẩn sẽ an toàn chứ?
Tôi muốn tin tưởng vào cái cửa cứng cáp ấy.
Dù sao cũng phải giải quyết chúng đã.
Chứ đứng đợi ở lối vào suốt thì ai muốn đến chỗ an toàn cũng đều bị ăn thịt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.