Chương trước
Chương sau
Chân trước của con lợn đã bị trọng thương.
Nó bước đi khập khiễng, tránh dồn sức nặng lên phía bên phải.
Ăn vả liên tục không thốn mới lạ.
Aro khua nhánh xương trước mặt con lợn.
Cô nhóc biết mình không còn nhiều MP.
Chắc đang có ý định chiến đấu mà không dựa vào ma thuật nữa, tận dụng lợi thế tầm xa và vết thương gây ra cho nó.
“Fugouh! Fugoh!”
Con lợn gào lên khi dậm đất, cuộn người thành hình quả bóng.
Nó lăn thẳng đến Aro.
Nhận ra đòn tấn công hết sức kỳ vọng của mình trở nên vô nghĩa, cô nhóc đứng đờ người ra.
Tệ rồi, chúng ta đã mắc sai lầm.
Tôi quên mất nó cũng có 〖Lăn〗.
Đáng lẽ ra phải ngăn cản nó dùng chiến thuật này.
Tôi hoàn toàn không để ý.
Tấn công vào chân của nó cũng vô dụng.
K- Khoan, hoặc nó không còn cách nào khác ngoài việc sử dụng kỹ năng này.
Con bé ép buộc nó phải dùng 〖Lăn〗.
Chắc chắn nó sẽ mạnh hơn.
Tăng vọt cả tốc độ lẫn sức mạnh.
Lúc trước tôi luôn dựa dẫm vào năng lực này.
Đó là lý do tôi biết nó cũng có những điểm yếu.
Nhất là bất lực trước những đoạn bẻ góc, nó chỉ hỗ trợ cho người sử dụng bức phá theo đường thẳng.
Không cần biết bị áp đảo về chỉ số nhanh nhẹn thế nào, chỉ cần dự đoán trước được đường lăn, cô nhóc sẽ dễ dàng chống đỡ.
Con lợn lao đến cận kề.
Con bé lùi qua một bên, đứng cạnh một cái cây.
Nó cũng điều chỉnh quỹ đạo theo sát.
Aro lại đưa tay ra khuấy động thêm một lốc xoáy nhỏ.
Chắc cô nhóc định bẻ ngoặc nó đâm vào gốc cây.
Vì thế mà lùi về vị trí kia.
Đứa bé này đã nhìn ra được điểm yếu của 〖Lăn〗.
Giỏi quá.
Với cách này thì… chỉ do tôi suy diễn, vậy mà nó lăn thẳng vào cơn lốc như thể không có gì cản trở.
Trận bão tan rã, con lợn vẫn tiếp tục nổ lực nghiền nát đối thủ của mình.
Cô nhóc vội nấp sau cái cây.
Quyết định đúng đấy.
Nó không thể đi vòng qua được nữa.
...Đó là tôi nghĩ vậy, nó lăn chậm lại, đủ để đánh một vòng cung.
Đương nhiên, Aro trở thành con mồi ngon ngay bên cạnh.
Con bé bị hất tung hơn hai mét trước khi đập lưng xuống đất.
Aro cố gắng bò dậy nhưng chấn thương khiến cô nhóc không đủ sức.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Tên: Aro

Chủng loài: Cốt sư sơ cấp (Skull Lowmage)
Cấp độ: 4/13
HP: 7/26
MP: 4/22
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Đ- Đến tận 19 điểm sát thương.
Con bé khó mà chiến đấu thêm nữa.
Vậy là đủ rồi.
Nhóc đã hết sức cố gắng chứng tỏ bản thân.
Khi đánh bay Aro, con lợn ngừng lăn, đáp nhẹ trên chân trước.
Nó từ từ bước tới chỗ cô bé.
Lúc định sử dụng 〖Phong trảm〗, cô bạn của tôi vươn ra.
“Gaaah!”
Trong tiếng gầm, Aro được bao phủ bên trong ánh sáng đen.
HP của con nhóc đã được hồi phục nhờ 〖Sự sống giả tạo〗.
Tốt quá bạn của tôi.
Giờ Aro, mau trở về đây đi.
Thế nhưng khi con bé đứng dậy liền đánh trả nó bằng khúc xương giữ trên tay.
“Goh!”
Vì tưởng sẽ dứt điểm được cô nhóc, con lợn nhận ngay đòn tấn công vào trước mặt.
Nó lảo đảo, nhân cơ hội Aro lại tung đòn khác.
“Gabuh!”
Đòn đánh hạ trúng vào đỉnh đầu.
Con lợn lúng túng lùi lại để tránh phải đòn thứ ba.
A- Aro?
Thế cũng được, nhưng đừng quá sức.
Lượng MP của nhóc chắc đã cạn rồi.
Cơ thể cũng đang vỡ ra.
Dù anh mày có thể chữa trị, nhưng.
Lùi về hai bước, con lợn lại cuộn người lăn đến Aro.
Nhóc hạ thế đứng, giữ chặt khúc xương về phía trước.
Cả hai đối mặt, cô nhóc thúc đoạn xương vào nó.
“Gemon!”
Nó gào lên.
Lực tác dụng cũng ảnh hưởng cả Aro khiến con bé bay đi lần hai.
Khúc xương cũng vuột ra cắm xuống đất.
Con lợn mất 〖Lăn〗 ngã sõng soài.
Nhưng nó vẫn bật dậy được trừng con bé đầy phẫn nộ.
Aro phải dùng tay đỡ người lên.
Nhưng vì kiệt sức hoặc hết năng lượng mà không thể làm được.
B- Bộ nhóc muốn tiếp tục chiến đấu sao?

Con bé nhìn tôi gật đầu quyết tâm.
...Quả thật rồi con lợn sẽ phải đạt đến giới hạn chịu đựng.
Nếu nhóc đã chọn thì 〖Sự sống giả tạo〗 sẽ giúp thêm một tay.
“Gaah!”
Aro lại một lần nữa khôi phục.
Cô bé đứng dậy nhặt lại nhánh xương.
Từ đây trở thành cuộc giao tranh đơn thuần.
Con lợn nhảy vọt lên, cô nhóc dựa vào vũ khí của mình tạo ra đòn tấn công chuẩn xác.
Mỗi khi chịu sát thương người bạn lại chữa trị cho con bé.
Sau nhiều lần sử dụng, nhánh xương hoàn toàn gãy nát.
“Fugo, fugou…”
Cùng lúc con lợn cũng ngã gục không còn chút sức mạnh.
Con bé đã hoàn toàn đánh bại được đối thủ có thứ hạng cao hơn.
Điều này sẽ giúp nhóc nhận được vô vàn điểm kinh nghiệm.
Liệu tôi chỉ tác động hỗ trợ, con bé có được hưởng toàn bộ số điểm không?
Cô nhóc chao đảo ngã bẹp dưới đất.
Như một con rối đứt dây, đầu con bé gục xuống và ngừng cử động.
Không phải là vấn đề đâu.
Cô bạn đã tập trung hồi sức để con bé có thể di chuyển.
Nếu thân thể con người mà dùng cách này thì nở thành đống hỗn độn mất.
Tôi vuốt đầu con bé.
Rất giỏi, nhóc đã thể hiện được bản thân rồi.
Trong tiếng lách cách, cô nhóc quay lên nhìn tôi.
...Bộ xương còn sống mà.
Chắc cánh tay sẽ hồi phục lại khi tiến hóa nhỉ?
Trạng thái của Aro hiện tại.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Cốt sư sơ cấp (Skull Lowmage)
Cấp độ: 13/13
HP: 26/47
MP: 3/44
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Con bé đã đạt cấp tối đa.
Có thể biến đổi rồi.
Hy vọng đây sẽ là một bước tiến gần hơn đến hình dạng con người.
Điều mà con bé liên tục phấn đấu.
Tôi cảm thấy lo lắng.
Thế thì quá tuyệt.
Nhưng nếu trở thành cốt quái khổng lồ kinh dị nào đó, tôi lấy gì để nhìn nhận con bé đây.
Cầu khẩn đấng tối cao.
Hãy làm cái gì đó trở nên con người…
Ồ quên mất, thần linh ở thế giới này là một tên khốn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.