Chương trước
Chương sau
Aro bước lên, con lợn rừng cũng manh động hơn.
“FugOUH!”
Nó gào lên giận dữ, dậm đất hai lần.
Mặt đất nứt vỡ, bụi cát mù mịt.
Ở lần dậm thứ ba, nó xông lên.
Aro thủ thế trước đòn bức phá của con lợn.
Ánh sáng tỏa ra trên tay con bé dẫn xuống đất.
Nơi đó bắt đầu nhô lên.
Kỹ năng 〖Đất sét〗 mà con bé có được khi tiến hóa.
“Fugouh!?”
Vấp phải gò đất, con lợn ngã dập mặt.
Kế hay đấy.
Dùng chính động năng của nó để phản lại, cô nhóc đã dựng một cái bẫy phá vỡ thế xung kích.
Chỉ số tấn công và nhanh nhẹn thấp của quái thú hạng D nhưng vẫn cao hơn nhiều so với Aro.
Thay vì đối đầu trực diện, con bé tập trung vào những đòn gián tiếp hơn, chỉ một sơ sẩy đủ đẩy nhóc bay khỏi trận chiến.
Đó là lý do cô bé luôn giữ khoảng cách và bào mòn từng chút sức lực của đối thủ.
Nhóc đưa cánh tay trái ra.
Trong một tiếng tách, nó rụng khỏi vai, tụt ra ống tay áo.
Con bé cúi xuống nhặt lấy cánh tay buông lỏng dưới đất.
Sử dụng nó như vũ khí đâm vào chân con lợn.
“Fugouh!”
Tiếng kêu gào phát ra đau đớn.
Umm, cánh tay kia…
Là bắt anh mày phải gắn lại nữa đúng không?
Nếu nhóc cứ sử dụng như vậy thì nó gãy luôn mất.
Aro tiếp tục vung đòn.
Lần này là nhắm vào mặt.
Con lợn tóm được bằng miệng, hất đầu đi kéo theo cả Aro.
Cô bé nhanh chóng buông ra, lùi lại một khoảng cách.
Con lợn nhai phần xương nghe răng rắc.
Nó nhả ra rồi lại trừng cô nhóc.
...Cái xương đó còn nguyên chứ?
Chưa mất phần nào đâu hử?
Hoàn toàn không ổn.
Liệu tôi có sửa lại được không trời?
Tôi nhìn về cô bạn.
Cô ta đáp “Gaa…” khi ngẩng ra.
H- Hiểu rồi.
Công việc khó đây…

Ờ thì, chỉ có tiếng động là đáng lo, còn tình trạng thì tôi thấy vẫn tốt… nhỉ?
Trong trường hợp xấu nhất, tôi nghĩ tiến hóa sẽ sửa được.
Con lợn rừng kiểm tra lại phần chân bị thương, tỏ ra bực tức.
Nếu đòn đánh đó kiềm hãm nó lại được cũng là sự đánh đổi xứng đáng.
Lượng MP của Aro không cao.
Một khi sử dụng hết, cô nhóc chỉ có thể tập trung vào tấn công vật lý.
Nếu gây được ảnh hưởng lên sức chân của nó, con bé sẽ nắm được cục diện hơn.
...Ngoài ra khi cầm nhánh xương, tầm tấn công được tăng xa hơn.
Với lợi thế khoảng cách, mức độ chênh lệch về nhanh nhẹn sẽ không ảnh hưởng đáng kể đến cô nhóc.
Nhưng cách con bé sử dụng vũ khí khiến tôi không được dễ chịu.
Tiếp theo chắc là không ném cái đầu lâu vào nó đâu nhỉ?
Hừm, sau khi nhận phải vết thương nặng như vậy, hẳn nó đã mất nhiều HP.
Kiểm tra xem sao.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Oinoin
Cấp độ: 9/30
HP: 52/68
MP: 33/33
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
...Thế mà chỉ có tý tẹo.
Ban đầu nó còn 57 HP.
Hay nói cách khác là đòn tấn công khi nãy chỉ gây được 5 sát thương.
Mà chưa phải đòn duy nhất.
Còn cả cú té nhào lúc vấp phải 〖Đất sét〗, nhát đâm vào chân và đập mặt xuống đất nữa.
Tổng lực chỉ gây 5 điểm thiệt hại.
Có lẽ trận phối hợp lần lượt có được 1-3-1.
...Chậc, đi săn những con mồi thứ hạng cao hơn luôn khó khăn mà.
Trường hợp đối với tôi chắc là Rùa vỏ bình với Rết khổng lồ.
Cả hai tôi đều không thể tự gây ra sát thương lên chúng bằng chính sức của mình.
Từ ban đầu tôi đã không có hy vọng gì với Aro rồi.
“Fugouh!”
Con lợn rừng bức phá lần hai.
Lần này với sự tức tối hơn.
Tốc độ của nó bị giảm đi đôi chút, dáng vẻ lựng khựng khi chạy.
Quả nhiên với vết thương ở chân, nó khó mà linh động được.
Aro lại đưa cánh tay ra.
Biết tỏng, nó tung người hết sức lên không trung.
Chắc chắn nó định tránh đòn 〖Đất sét〗 khác.
Thật quá ngây thơ.
Cánh tay Aro đưa ra không hướng xuống đất mà chỉ thẳng vào con lợn.

Một cơn lốc xoáy nhỏ xuất hiện trên tay, tấn công lấy nó.
Là kỹ năng 〖Gió lốc〗.
Cơn lốc va đập và phân tán.
Nhưng nhờ vậy mà con lợn cũng bị mất thăng bằng trên không, để lộ ra sơ hở.
Aro liền tiếp cận, tung đòn vào chân trước y như lần đó,
Xem ra kế hoạch của con bé chỉ tập trung vào thế vận động của đối thủ.
Giỏi lắm, chắc chắn sẽ hiệu quả.
“Obuh!?”
Con lợn lại ngã dập mặt xuống đất.
Nó đứng dậy lắc đầu, hất tung bụi đất dính trên người.
Trong khi đó, Aro nhặt lại nhánh xương mà con lợn nhả ra nắm chặt trên tay.
Cô nhóc không định gắn nó lại.
Ờ- Ừm, nâng xa tầm đánh là quan trọng hơn…
Lần tới tốt hơn là nên mượn một cây thương của tộc Lithovar.
Mọi thứ diễn ra đều suôn sẻ, nhưng tôi có thể cảm thấy gần kết thúc.
Sớm thôi, sức lực của Aro sẽ đạt đến giới hạn.
Hiện giờ con bé vẫn đang lấn áp, nhưng do vẫn còn MP mà thôi.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Oinoin
Cấp độ: 9/30
HP: 49/68
MP: 33/33
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Đây là trạng thái hiện tại của nó.
Sát thương liên tục gây ra nhưng lượng HP không có dấu hiệu yếu đi.
Còn về chỉ số của Aro.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Tên: Aro
Chủng loài: Cốt sư sơ cấp (Skull Lowmage)
Cấp độ: 4/13
HP: 26/26
MP: 9/22
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Phải, hơn phân nửa MP của cô nhóc đã biến mất.
Con bài tẩy 〖Đất sét〗 và 〖Gió lốc〗 đều đã sử dụng hết.
Chỉ còn lại 〖Bào mòn sinh lực〗.
May mắn thì con bé có thể tung ra một lần duy nhất.
Câu hỏi đặt ra là kỹ năng đó sẽ gây ra được bao nhiêu sát thương.
Đã đến lúc tôi cần sẵn sàng ra mặt rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.