Tôi thức dậy lúc mặt trời vừa ló dạng vào mặt và chui ra khỏi đền thờ.
Một buổi sáng mới.
Rút vào tận trong cùng ngôi đền để ánh sáng không chiếu tới mà ngủ thế nào lại lăn ra tới cửa.
“GuoooOOOO…”
Tôi ngáp một tiếng dài.
Nó cũng làm đánh thức cả cô bạn.
Cái bọc trứng vẫn dính trên đầu cô ta.
Thật tình mà nói tôi mừng hết lớn nếu chúng không thể nở được.
Thế má có biết nhện hoàn toàn không giống với thỏ banh chứ?
Chúng sẽ không thể thỏa mãn cảm xúc của cô đâu.
“Guua…”
Mặc dù cô ta say giấc nồng nhiệt tình vậy mà vẫn còn ngáy ngủ.
“Gaah! Gaah! Gaah!”
Không cần đặt lên bàn thờ, cô bạn nhào liền vô phần đồ cúng.
Ăn hết một đống tối qua rồi mà còn chưa thấy đủ hả trời.
Lẽ ra sẽ có đủ lương thực trong vài bữa nếu biết tiết kiệm, vậy mà mới đó đã bay sạch hết phân nửa vào hôm qua.
Phần còn lại này sẽ biến mất xem như bữa sáng.
Chỉ vì cô ấy rất được việc nên tôi không thể than phiền, nhưng ít ra hãy kiềm chế ham muốn của mình lại một chút.
Tôi sẽ rất biết ơn nếu bộ tộc Lithovar mang tới thêm một ít cống phẩm, nhưng tôi không hề thấy họ đâu ngay cả tín hiệu hiện diện.
Không biết có phải do tôi quá tay khiến họ sợ hãi và họ biết tôi không phải là Long thần họ mong chờ.
Có khả năng họ chỉ đến vào một ngày cố định, nên vẫn còn cơ hội!
Hy vọng vậy…
Tôi thì mãi suy tư, cô bạn thì nhét cả cái đầu vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916550/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.