Chương trước
Chương sau
Cấp độ của bộ xương tăng lên chậm quá.
Đối với trường hợp của tôi do có Danh hiệu hỗ trợ.
Tôi không nghĩ lên cấp độ 3 mà cũng khó như vậy.
Sau khi đánh bại mộc quái thứ sáu, nó cũng đã đạt được cấp 4.
Với chỉ số được gia tăng, tôi vô cùng thoải mái cho nó chiến đấu với chúng.
Vậy mà sau khi hạ thêm ba đấu thủ nữa, cấp độ vẫn chưa đến được mức tối đa.
Chắc tiếp theo là sẽ đủ.
Cùng với bộ xương, tôi đi tìm một cây non khác, rồi nhờ cô bạn chuyển hóa nó.
【Cấp độ Kỹ năng cơ bản 〖Cuộc sống giả tạo (Linh hồn phụ)〗 đã tăng từ 3 lên 4】
...Vì sử dụng nhiều nên nó cũng nhảy vọt luôn.
Nhân tiện tôi cũng đã thử áp dụng lên phần còn lại của những mộc quái nhưng không hiệu nghiệm.
Không phải nó không có tác dụng với xác chết, nhìn cái bộ xương khô này là biết.
Có lẽ còn ảnh hưởng bởi thuộc tính của vật liệu.
Vẫn có chút phản ứng nên tôi nghĩ sẽ hiệu quả ở cấp độ cao hơn.
“Higi, higiiii!”
Mộc quái lao tới bộ xương.
Chỉ với bước di chuyển thư thái, bộ xương vẫn dùng chiêu né tránh và bám vào sau lưng, bẻ gãy những nhánh cây và cào xé cơ thể nó.
“Higii…”
Đối thủ lại ngã xuống và bất động như mọi khi.
Chắc lần này đã đủ rồi.
Sẽ thật tuyệt vời nếu nó tiến hóa với dạng giống người hơn.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Xác sống (Wight)
Trạng thái: Bị nguyền rủa
Cấp độ: 5/5
HP: 14/14
MP: 1/6
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Tốt rồi.
Nó đã có thể biến đổi.
“Guuuo…”
Bộ xương nhìn tôi sau khi nghe thấy tiếng gọi.
Nó kêu lên lách cách và gật đầu.
Tôi chứng kiến và… như thể chẳng có gì đổi khác cả.

Nó chỉ nhìn chăm chăm tôi bằng hốc mắt trỗng rỗng.
Hay là tôi cần phải làm gì nữa nhỉ?
Thứ duy nhất dành được cho xác sống chỉ là 〖Cuộc sống giả tạo〗.
Này bạn tôi, đá thêm một nháy được chứ.
Lần này hãy mạnh nhất có thể.
“Guah!”
Cô ấy hô lên và ánh sáng đen bao phủ bộ xương.
Khi tan ra bộ xương xuất hiện với hình dạng khác.
Một số phần xương hóa thành màu xanh, có hình chữ thập trên trán.
Còn thêm vài hoa văn xung quanh mắt và trên xương sườn…
Ngoài những điều đó ra thì không thay đổi gì nhiều.
Thay vì được giống người hơn, tôi thấy nó càng quái thú hóa...
Đúng thật là không thể hồi chuyển nó về dạng cơ thể sống được.
Hơn nữa tôi cần biết nó đã tiến hóa thành thứ gì.
Kiểm tra xem.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Cốt sư sơ cấp (Skull Lowmage)
Trạng thái: Bị nguyền rủa
Cấp độ: 1/13
HP: 15/15
MP: 1/10
Tấn công: 5
Phòng thủ: 4
Ma thuật: 6
Nhanh nhẹn: 3
Hạng: E
Kỹ năng đặc trưng:
〖Ngôn ngữ Grisha: Cấp 1〗 〖Xác sống: Cấp -〗 〖Thuộc tính hắc ám: Cấp -〗
Kỹ năng kháng:
〖Vô hiệu hóa trạng thái: Cấp -〗 〖Kháng vật lý: Cấp 3〗 〖Kháng ma thuật: Cấp 1〗
Kỹ năng cơ bản:
〖Gió lốc: Cấp 2〗 〖Lời nguyền chết chóc: Cấp 2〗 〖Bào mòn sinh lực: Cấp 1〗
〖Đất sét: Cấp 1〗
Danh hiệu:

〖Tay sai của Tà long: Cấp -〗
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
〖Cốt sư sơ cấp〗...
Ngắn gọn là cốt quái sử dụng ma thuật cấp thấp?
Vậy tiếp theo chắc là Cốt sư trung cấp?
V- Vậy nó có thể mọc lại da thịt không?
Hy vọng nó không phải dành cả phần đời trong mấy khúc xương.
Cho dù nó đã chết rồi đi nữa.
Xem ra nó có thể tùy ý chọn nhánh tiến hóa của mình giống tôi…
Hừm, chỉ số MP đã tăng lên, khả năng chiến đấu tầm xa cũng sẽ được cải thiện.
Nếu bộ xương… quên mất, tên của nó cũng đã thay đổi khi tiến hóa rồi.
Nếu có cốt sư sơ cấp yểm trợ khi tôi xông trận, không khó để nó có thể cùng lên cấp.
Lượng điểm kinh nghiệm nhận được chắc sẽ thấp lại, nhưng nó còn có hiệu quả hơn việc chơi bời mãi với lũ quái cùng thứ hạng.
Đó là lý do thỏ banh vọt thẳng lên hạng D.
Hơn nữa tôi sẽ không cần phải sử dụng 〖Cuộc sống giả tạo〗.
Tạo ra sinh vật sống để gϊếŧ chúng quả thật không phải trải nghiệm dễ chịu.
Sẽ phải làm sao nếu nó mãi chỉ là một bộ xương.
Sau khi tự quan sát cơ thể kỹ lưỡng, nó ngồi dậy nhìn vào lòng bàn tay.
Nó vẫn chưa hài lòng với sự tiến bộ này đúng không?
Quả như tôi dự đoán.
Tôi ước có thể biết nó nhớ lại được chút gì đó, nhưng vì nó không có lưỡi.
Nguyên một bộ xương khô mà.
Nghĩ đi, tên mà nó được đặt còn sống không hề hiện ra.
Tôi phải gọi nó bằng cái tên khác mỗi khi tiến hóa thì thật kỳ quái, vậy nên hãy cho nó một cái tên thật ý nghĩa.
Nhưng tôi không biết nó là đực hay cái.
Dù chỉ là đứa trẻ nhưng vẫn có khác biệt về giới tính nên…
Tuy tồn tại những thói quen khi còn sống, nhưng không có sự đảm bảo nó nhớ được tên của mình.
Tôi có dự cảm nếu nó nhớ được thì hẳn đã hiển thị ra trong bảng trạng thái.
Cho tới khi quyết định được một cái tên, tôi cứ gọi nó là bộ xương vậy.
Dù rằng như vậy thì chưa chính xác.
Cuối ngày hôm nay tôi sẽ cho nó nghỉ ngơi hồi phục lại MP…
Chúng ta nhất định sẽ lại đi săn vào ngày mai.
Còn bữa tối thì xơi đỡ đồ cúng vậy.
Tôi cũng muốn biết nếu như người Lithovar có quay trở lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.