Tôi đã phục hồi lại được ít sức lực đủ để đưa chân nhấc cơ thể lên.
Sau cùng thì hiệu ứng tê liệt cũng dần tan biến.
Tôi có thể cử động đôi chút.
Thằng tóc vàng mất dạy, hắn quay lưng về phía tôi cũng khá lâu rồi.
Có vẻ hắn có cuộc trò chuyện gì đó với Nina.
Tôi đã gầm lên, nhưng hắn chả thèm để ý.
Chẳng lẽ hắn còn nghĩ tôi không di chuyển được vì bị lê liệt, hay chỉ vì không thấy đáng phải lo ngại?
Phải công nhận là hắn rất mạnh.
Mạnh vô đối.
Nếu thật sự xảy ra trận đấu, với chỉ số hiện tại của tôi thì không tài nào thắng nổi.
Ngoài ra, hắn còn ảo tưởng sức mạnh cực lớn bởi bản tính tự cao tự đại của mình.
Tôi chưa hiểu rõ toàn bộ câu chuyện, khi bản thân bị quẳng sang một bên chỉ để hắn giao đấu với Adofu.
Từ góc nhìn của người ngoài cuộc, rõ ràng hắn chỉ xem Adofu như một kẻ kém cỏi và không chiến đấu một cách nghiêm túc.
Ngay lúc này, nếu như lao vào sau lưng hắn, tôi có thể gây ra một cú đánh.
Tận dụng sức nặng cơ thể của tôi rồi vả hắn một đòn 〖Kẹp hạt dẻ〗, thì ngay cả với số lượng kỹ năng kia hắn cũng chưa chắc toàn vẹn.
Tôi nén hơi thở rồi dồn lực về chân trụ.
Tôi sẽ đứng phía sau và bóp chặt hắn trong bộ móng này, bay lên bầu trời rồi cho hắn cạp đất.
Tôi không rõ liệu cách này có thành công hay chăng.
Bởi vì 〖Kẹp hạt dẻ〗 không hiệu quả đối với những đối thủ có đẳng cấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916490/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.