Đã câu được đủ lượng cá, tôi bơi trở vào bờ.
Rồi sẽ tốn thêm ít thời gian, sau khi tôi gửi lời từ biệt với Nina, tôi sẽ thử chuyến vượt đại dương một cách nghiêm túc.
Ước gì tôi được trông thấy Nina tự lập khi để cô ấy ở lại thành phố cảng nếu có thể, trên hết là trước khi tôi rời khỏi hoang mạc này.
Hoặc ít ra tôi mong muốn có một cơ hội khác.
Chắc chắn sẽ xảy ra hỗn loạn nếu tôi xuất hiện gần thành phố.
Không chừng còn trở thành một thành phố ma nữa chứ.
May mắn khi tôi đã đánh đuổi tám người lính kia mà không gây quá nhiều thương tích với họ, thứ được xem là mối hiểm họa đáng sợ với loài người.
Xem ra tôi cũng làm khá tốt ấy chứ.
Thật lòng mà nói tôi không biết họ yếu xìu lắm luôn, thiệt đó, nếu tôi mà quyết định thẳng tay là họ tan xác.
Không chừng nếu cứ tiếp tục giữ lợi thế chiến thắng một chiều này thì họ sẽ ngán mà bỏ qua tôi luôn.
Sau khi đặt chân lên bãi biển, tôi hạ Nina và thỏ banh xuống.
Cả hai trải vài tấm lông lạc đà và bày mấy con cá lên đấy.
Cùng lúc đó tôi đào một cái hố cát rồi dùng tay múc một ít nước biển đổ vào.
Xong thì tôi dùng hơi thở đun nóng cho nước bay hơi đến khi chỉ còn lại muối kết tinh.
Muối sẽ rất hữu dụng sau này.
Giờ hãy gói phần muối này lại trong tấm da để dễ dàng bảo quản.
Bởi thu thập muối sẽ rất khó khi đi xa khỏi bãi biển.
Chất lượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916476/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.