Có phải là cá thật không vậy trời?
Nó giống y hệt một con ếch bị xe cán bẹp lép khi cố nhảy qua đường.
Tôi rà soát cả vùng biển để tìm kiếm con cá quái dị đó.
Có vẻ chính nó đã xé toạc phần bụng của con cá sọc vằn kia, chỉ còn để lại mỗi phần đầu và đuôi cùng vệt máu loang dài.
Những mảnh nội tạng bắn tung tóe và lan tỏa trong dòng nước ở giữa hai phần cơ thể.
“Pefu! Pefu!”
「Ối cha, bị xé bung ra luôn!」
Tao thấy rồi! Chẳng cần nhờ mày phải dùng tới 〖Thần giao cách cảm〗 đâu!
Ngoài ra đừng có làm gì đó ngu ngốc.
Không thể ăn được, và nếu mày cứ kích động như thế thì làm Nina bị đau mất.
Khi nghĩ lại, nó không bơi lội ở những nơi có con người sinh sống nên tôi hiểu được việc nó xuất hiện ở đây.
Lớp vảy của tôi không dễ dàng bị xuyên thủng, nhưng đối với thỏ banh thì chẳng khác gì món thịt bằm.
“Đ-Đợi đấy, ta sẽ bắt được ngươi con cá kia! Ngài xem nhé Mr. Long!”
Nina vung cần câu một cách mạnh bạo và ném mồi câu đi thật xa.
Tôi có nên ngăn cản lại không?
Ừm, có vẻ lũ cá này không gặp nhiều đâu… chắc sẽ ổn.
Bảo cô ấy từ bỏ thì thất vọng chết mất.
“Con cá đang bơi lại chỗ miếng mồi, nhìn xem! Nhìn lấy đi!”
Tôi để ý nhìn thấy đôi tai của cô ấy cứ nhấp nháy nhịp nhàng như làn sóng nhấp nhô.
Tôi không hiểu tại sao nó lại cử động như vậy.
Trông cũng đáng yêu phết ấy chứ.
À phải, con cá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916475/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.