Tôi đặt thỏ banh lên đầu rồi tiếp tục lang thang giữa sa mạc để tìm con mồi tiếp theo.
Nếu tìm được một con hạng D, tôi sẽ làm cho nó tê liệt trước khi để con thỏ lại gần. Nhưng nếu là một con hạng E+ thì sẽ vừa đủ để con thỏ tự mình chiến đấu.
Nếu có vấn đề gì thì tôi sẽ can thiệp vào một chút.
Mặc dù con thỏ có vẻ thiên về sức mạnh phép thuật, nhưng tôi e rằng MP hiện tại của nó đã tụt về 0.
Tôi đã bắt đầu xem xét việc trả tự do cho nó, khi nghĩ đến〖Bụi vảy rồng〗, tôi không chắc liệu nó còn ở với tôi được bao lâu nữa.
Nếu sức đề kháng quá yếu, chắc chắn nó sẽ chết.
Ngay từ đầu tôi đã không rõ việc hiệu ứng xấu có giảm đi theo thời gian hay không, kể cả nếu tôi lập tức bỏ đi khi phát hiện con thỏ bắt đầu có dấu hiệu phát bệnh.
Thay vì tiếp tục cày cấp cho nó, tôi có nên tập trung việc thực nghiệm kỹ năng〖Hơi thở dịch bệnh〗không?
Dù thế nào đi nữa, tôi cũng không thể bỏ mặc thỏ banh một mình được.
Vậy bây giờ tôi sẽ bắt đầu thực nghiệm kỹ năng〖Hơi thở dịch bệnh〗, nếu còn đủ thời gian tôi sẽ tiếp tục cày cấp cho con thỏ sau.
Trong lúc đó, con thỏ bày những miếng thịt rải rác lên đầu tôi và bắt đầu ăn từng cái một.
Có vẻ như nó rất thích thịt nướng, xem nó ăn một cách tham lam chưa kìa.
Tuy không có vấn đề gì với chyện đó, nhưng đừng có làm vương vãi trên đầu tao chứ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916431/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.