Chương trước
Chương sau
Tôi cuối cùng cũng đã hoàn thành việc cải tạo ngôi nhà của tôi.
Tôi cũng đã cạo sạch những bức tường, cửa hang và mang đá mạt ra ngoài. (Trans: Đá mạt là vụn khi mà cạo đá, gạch,… ở đây là tường và cửa rơi ra)
Sau đó tôi dùng đất sét của con gấu bùn làm gạch lát tường và lót sàn bằng lông con Sói xám.
Tôi xếp gọn những cái chảo và bình mà tôi đã làm vào góc phòng.
Khi đó, tôi xếp hai bức tượng đá ở cả hai bên lối vào.
Không khí thô sơ nguyên thủy của cái hang đã gần như biến mất.
Phải mất 3 ngày để tôi hoàn thành nó.
Trong lúc đó,〖Nghệ nhân gốm sứ 〗của tôi đã lên cấp 4.
Tôi sẽ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đi theo con đường này, nhỉ?
Thế này thì con người có thể đến đây được rồi.
Tôi hy vọng ai đó sẽ sớm đi qua và nhìn thấy nơi này.
Khi mục kích căn nhà tuyệt vời này, có lẽ các người sẽ nghĩ tôi là một con rồng khác biệt.
Tuy nhiên, tôi cần phải thu thập thêm thức ăn.
Tôi đã ăn gần hết kho dự trữ thịt khô lớn được bảo quản mấy ngày qua.
Tôi cũng đã ăn cả thịt thậm chí vẫn khô hẳn trong lúc ấy.
Nếu việc này còn tiếp diễn, tôi sẽ ăn trúng thịt khô có độc do chính tay tôi làm.
Chuyện là, khi tôi tình cờ phát hiện ra lũ khỉ lại mò đến. Tôi đã vội đem hết số thịt khô trên cây vào trong hang.
Lũ khỉ sau đó trưng ra vẻ mặt thất vọng khi chúng chẳng tìm được gì.
Đáng lẽ tôi nên để lại trên cây mấy miếng thịt tẩm độc.
Vì tôi đã không để ý đến sự đổi màu của thịt khi sấy khô, thịt khô bình thường lẫn thịt có độc đều trông rất giống nhau. Và giờ, chúng đang lẫn vào số thịt khô còn lại mà tôi có.
Sẽ không tốt chút nào nếu tôi ăn phải nó do hậu đậu.
……….
Tôi rời nhà để kiếm thêm thực phẩm.
Đã được ba ngày kể từ khi ấy.
Những ngày gần đây tôi có thể đã quá lơ là đối với khía cạnh chiến đấu.
Tôi đã quá miệt mài trong việc xây dựng căn nhà của mình, tính tỉ mỉ của tôi khá là phiền phức.
Bây giờ tôi không cần phải thúc ép bản thân mình, tôi chỉ đơn giản là săn vài con sói xám rồi làm một ít thịt khô.
Hiện tại cấp độ của tôi là 33 và tôi sẽ tiến hóa sớm thôi, nhưng tôi nghĩ mình vẫn chưa làm đủ việc tốt để chuẩn bị cho điều đó, vì vậy tôi cần phải làm gì đó trước khi nó xảy đến. Thật vậy, việc đốt cây nấm thuốc phiện kia chẳng có gì đáng kể cả.
Nói cách khác, không cần phải gấp rút lên cấp bằng cách cố gắng giao chiến với những đối thủ ngang cấp hoặc cao hơn.
Vì tôi đã có〖Nấu ăn〗và〖Nghệ nhân gốm sứ〗nên tôi không cảm thấy lần tiến hoá tiếp theo sẽ đi theo con đường xấu.
Khi trở lại thành người, tôi sẽ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc trở thành một nghệ nhân suốt quãng đời còn lại của tôi.
Mặc cho điều đó sẽ làm〖Thần ngôn 〗tức giận.
Lúc ấy viễn cảnh sẽ khá là thú vị, tôi muốn xem liệu dòng tin nhắn có hóa thành màu đỏ đậm khi hắn giận dữ không.
Dù tôi không chắc điều gì sẽ xảy ra với tôi sau đó…
Tôi không cần phải thu thập thêm muối hoặc đậu Phi Perris.
Những chiếc bình của tôi đã đầy rồi, đủ để xài cho cả năm
Trong khoảng thời gian này, cho đến khi tôi đạt cấp 40 và hoàn thành các điều kiện tiến hóa, tôi dự định sẽ làm những việc tốt mỗi ngày để nâng cao cấp độ cho danh hiệu của mình và sẽ chỉ ăn thịt quái vật.
Nếu phạm sai lầm trong lần tiến hóa tiếp theo, có vẻ như sẽ không có cách nào để quay lại, nên tôi phải cẩn thận.
Tôi đã quá hiểu về tính cách tệ hại của 〖Thần ngôn〗.
Tôi sẽ không bị lừa bởi những lời đường mật nữa.
Trong lúc đi bộ trong rừng, tôi kiểm tra cây cối xung quanh với〖Kiểm tra trạng thái〗.
Xung quanh đây chỉ toàn mấy thứ lặt vặt hạng F, tôi không tìm thấy cái gì thú vị cả.
Không có loại cây đặc biệt nào sao?
Một cái gì đó có thể làm bình thuốc (potion) – hoặc kiểu như vậy.
Tôi thoáng thấy cái gì đó đỏ đỏ, và rồi một bông hoa tuyệt đẹp lọt vào tầm mắt của tôi.
Tôi có nên đem nó về trồng quanh hang động không nhỉ?
Nếu làm vườn có thể xem như việc tốt… hừm, không tệ. (Trans: Trồng toàn thuốc độc hay cây ăn thịt người thì ở đó mà tốt đẹp :v)
Dầu vậy, ngay lúc tôi định kiểm tra thông tin chi tiết về bông hoa, bỗng một vật thể màu đen nhảy ra khỏi bụi cỏ.
Tôi giơ tay lên để tự vệ, một hàm răng sắc nhọn cắm sâu vào tay tôi.
Tôi đánh nó theo phản xạ và tận dụng khoảng thời gian nó bị ngã xuống để vào tư thế chiến đấu.
Thứ tấn công tôi là một con thằn lằn màu đen dài khoảng 80 cm.Tái Sinh Thành Một Quả Trứng Rồng - Hướng Về Mục Tiêu Trở Thành Kẻ Mạnh Nhất - Chương 37: Nữ chúa độc dược Lecherta
———————————————
Loài: Venom・Princess Lecherta (Nữ chúa độc dược Lecherta)
Trạng thái: Bình thường
Lv: 19/35
HP: 86/108
MP: 117/127
Tấn công: 52
Phòng thủ: 58
Ma thuật: 75
Nhanh nhẹn: 128
Hạng: D-
Kỹ năng đặc thù:
〖Độc đặc biệt: Cấp –〗 〖Dải băng độc*: Cấp 6〗 〖Vảy: Cấp 1〗〖Lén lút: Cấp 2〗〖Thuộc tính bóng tối: Cấp –〗
*(Trans: “Dải băng”, từ gốc là “obi”, một loại khăn thắt ngang lưng bộ kimono đặc trưng của Nhật bản, anh em có thể search gu gồ để biết thêm chi tiết. Có lẽ tác giả đang muốn ám chỉ đến dải hoa văn trên lưng của con này)
Kỹ năng kháng:
〖Kháng độc: Cấp –〗〖Kháng tê liệt: Cấp –〗
Kỹ năng cơ bản:
〖Nanh độc: Cấp 3〗〖Vuốt độc: Cấp 2〗〖Lưỡi tê liệt: Cấp 3〗〖Sương độc: Cấp 2〗〖Lăn: Cấp 3〗〖 Súng đất sét: Cấp 4〗
〖Giải độc: Cấp 1〗〖Tấn công bất ngờ: Cấp 2〗
Danh hiệu:
〖Kẻ phàm ăn: Cấp 5〗〖Bậc thầy dùng độc: Cấp 4〗
〖Kẻ xảo quyệt: Cấp 3〗〖Kẻ hèn nhát: Cấp 4〗
———————————————
Nó là thứ gì vậy, tốc độ của nó nhanh quá.
Những kỹ năng của nó cũng tốt hơn của tôi rất nhiều, đúng là một con quái vật!
Chỉ số của tôi khá thấp, tuy nhiên tôi có số lượng kha khá kỹ năng.
Dù tôi không giỏi tất cả các mặt, nhưng tôi vẫn có lợi thế ở một số kỹ năng đặc thù.
Con thằn lằn đen sau khi trúng đòn phản công của tôi đã lẩn vào bụi cây rồi biến mất.
Mày tính bỏ chạy sao? Không, quá sớm để nghĩ đến điều đó.
Tôi căng tai lên và tập trung hết mức có thể.
Có thể nó đang lẩn trốn ở đâu đó xung quanh.
“Gasari” (Tiếng ngửi)
Từ điểm mù, tôi nghe thấy một âm thanh lay động của cỏ không được tự nhiên.
Tôi cảm thấy có gì đó bay ra, theo sự chỉ dẫn của bản năng, tôi quay về phía phát ra âm thanh.
Đó có phải là một viên đá không?
Có vẻ như đó là kỹ năng〖Súng đất sét: Lv4〗, tôi nghi ngờ nó là mồi nhử trong khi nhanh chóng nhìn về phía viên đá được bắn ra.
Ngay lúc đó, tôi cảm thấy cái nóng khủng khϊếp truyền đến từ vai tôi.
Tôi ngã khụy và tựa vai vào một cái cây bên cạnh tôi.
“Agii~!”
Tôi thấy con thằn lằn đang ở trên vai tôi cười ngặt nghẽo.
Tôi cố gắng bắt nó, nhưng cơn đau ở vai không cho phép tôi làm thế và tôi đã đánh mất cơ hội.
“Kishi, Kishishi, Kishishishishii~!”
Nó chạy đi với một tốc độ khủng khϊếp trong khi tiếp tục cười.
Có chuyện gì với nó vậy? chạy trốn khỏi cuộc chiến? Hay vẫn còn kế hoạch nào đó được che giấu?
Ngay cả như vậy… mặc dù tôi có 〖Kháng độc: Cấp 3〗, vấn đề ở đây là cơn đau trên vai tôi.
Tôi cảm thấy có cái gì đó đang lan tỏa trong cơ thể mình.
【Kỹ năng kháng〖Kháng độc〗đã tăng từ 3 lên 4】
Ối, nó tăng cấp kìa, nó tăng cấp kìa!?
… Chờ đã, không phải điều đó khá tệ sao?
Không lẽ là do〖Độc đặc biệt〗? Nó có vẻ là một kỹ năng đặc thù kỳ lạ và cũng rất mạnh nữa.
Vai của tôi không hề ổn tý xíu nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.