Tôi tháo nốt cái vòng cổ nô lệ cuối cùng khỏi người mạo hiểm giả thứ 14 ở đây.
Đúng vậy, ở đây có tổng cộng hết 14 người, ngang với số nhóm săn nô lệ.
Tôi đã nghĩ đáng ra 15 người kia, nhưng kết quả lại là một người không phải là nô lệ, mặc dù hắn tỏ ra rất im lặng từ đầu đến giờ. Tôi tự hỏi, không lẽ hắn đang ngủ ở cái chốn này??
Thiệt tình luôn, người xông vào hang ổ bắt mình, vậy mà hắn còn ngủ được mới ghê chứ. Tôi muốn cười mỉa mai ghê.
Mà trước khi cười mỉa mai thì có vẻ tôi lại giết thêm người bằng chính tay của mình.
Cảm xúc của tôi lúc giết người là gì sao?
Không có gì cả, trống trãi giống như lỡ tay đập con mũi cắn mình khi đang ngủ vậy.
Tại sao tôi lại đi so sánh với con mũi thì hắn đã tấn công tôi và Chise. Trông cô ấy khi đó có vẻ rất là đau đớn, tôi cũng không hiểu sao cảm giác có chút giận dữ. Kết quả là không biết từ lúc nào hắn đã bị tôi đập thành một bãi thịt vụn nát.
- Cảm ơn cô đã giúp tôi. Tự giới thiệu, tên tôi là Bonie. Tôi nhất định sẽ làm chứng cho cô về chuyện này.
Người đầu tiên mà tôi cứu, bước tới thành khẩn nói với tôi.
- Làm chứng?
Tôi nghiên đầu cảm giác thắc mắc.
- Đúng vậy. Tôi nghe cô Chise kể rằng bọn săn nô lệ toàn bộ đã bị hai cô giết sạch. Như vậy có thể thẻ của hai người đã ở trong trạng thái đỏ. Chúng tôi phải đứng ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-co-gai-ma-ca-rong/1021504/chuong-34.html