Chiếc nhẫn màu trắng bạc sau khi rơi vào hồ nước, trong tích tắc đã biến thành một giọt nước bình thường như bao giọt nước khác trong hồ nước, nó lọt qua rất nhiều miệng lưỡi của các loài cá tôn, với tốc độ nhanh nhất hướng về phía vùng nước sâu nhất.
Ngọc Tình đứng trong không gian, đôi mắt cô hướng ra phía bên ngoài nhìn chằm chằm, từ trước đến nay cô không phát hiện ra rằng chiếc nhẫn không gian còn có cả khả năng này, sau sự vui mừng, trong lòng Ngọc Tình lại có thêm cả chút lo lắng hoài nghi.
Cùng với sự thâm nhập ngày càng sâu của chiếc nhẫn, Ngọc Tình càng lúc càng cảm nhận rõ ràng được sự khác thường của hồ nước này. Hồ nước này dồi dào linh khí, động thực vật đều sinh trưởng rất tốt, nhưng làm cho người khác thấy ngạc nhiên và tò mò đó là, linh khí của hồ nước dường như còn có cả âm khí.
Hơn nữa, càng xuống sâu càng cảm nhận thấy lạnh lẽo và u ám.
Đứng bên cạnh Ngọc Tình là Ngân Nguyên cũng cảm thấy như vậy, đôi mắt liếc nhìn khắp nơi, trong đôi mắt to màu xanh ngọc đó tràn ngập sự nghi ngờ, nó nhìn cẩn thận, chăm chú dường như cũng hiểu ra điều gì đó.
Lúc này Ngọc Tình ngược lại không có tâm trí đâu mà đi chú ý tới con mèo này. Hai mắt cô nhìn không chớp mắt không gian bên ngoài, cô sợ sẽ bỏ qua điều gì đó khác lạ.
Mãi cho tới khi chiếc nhẫn dừng lại, Ngọc Tình mới từ trong chiếc nhận lóe người một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-hac-dao-cuong-nu/1888452/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.