Long Phi Ly nghe xong, trầm mặc trong chốc lát, mới thản nhiên nói: “Nàng luôn biết đúng mực.”
Nghe khẩu khí hờ hững của hoàng đế, không ít người trong triều thần nhìn về hướng Niên thừa tướng dò xét, thầm nghĩ quả nhiên trước đây hoàng đế sủng ái Niên phi đều là giả bộ, chỉ sợ Niên gia hiển hách ngày xưa rốt cuộc không còn tồn tại nữa, nhưng Niên thừa tướng ở trong triều chung quy cũng có chút thế lực, trên triều đình trừ hai nhà Ôn Úc là có thể chế nhạo, các quan viên khác đều không dám nói gì chỉ khư khư giữ mình.
Chúng phi tần nhẹ nhàng nở nụ cười, những ngày hoàng đế độc sủng Niên phi đã… kết thúc rồi.
Hoàng hậu liếc mắt nhìn An Cẩn đang ngồi bên dưới, khóe miệng khẽ nhếch, vị Cẩn tần này cũng từng rất được sủng ái, sau đó Hoàng Thượng có Niên phi, khoảng thời gian này Cẩn tần tựa hồ càng trở nên im hơi lặng tiếng, thận trọng từ lời nói đến việc làm, có vài phần làm cho người ta không đoán được, lúc này nhìn vẻ mặt nàng ta chậm rãi tràn đầy tươi cười, hoàng hậu khẽ nhấp một ngụm rượu chay (nguyên văn cv đó nha, chắc là rượu dùng cho người mang thai như hoàng hậu)… An Cẩn, cũng chẳng hơn gì những kẻ khác.
Tiếp theo sau đó thần tử cùng phi tần đều dâng lễ vật lên cho hoàng thượng, ngọc ngà châu báu, đồ cổ trân phẩm, cần cái gì thì đều có cái đó, mọi người thấy Long Phi Ly mặc dù nói là rất hợp tâm ý, nhưng thần sắc lãnh đạm, cũng không tỏ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873429/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.