Long Tử Cẩm gắt gao nhíu mày nói: “Cửu ca, vừa rồi huynh nói, tên Phương Sở Phàm kia không phải là thủ hạ của Long Chỉnh Văn nhưng người ra mặt đúng là Phương Sở Phàm, vậy rốt cuộc —— “
“Sở trường của Ngọc Trí.” Long Phi Ly khóe miệng khẽ nhếch, đưa ra một lời bình luận.
“Sở trường của công chúa… Là thuật dịch dung?” Hạ Tang tiếp lời, mọi người giật mình, chưa có ai nghĩ đến chuyện này.
“Vậy ra tên Phương Sở Phàm xuất hiện trước mặt chúng ta căn bản là thủ hạ của Long Chỉnh Văn dịch dung thành ư?” Giọng Thanh Phong run nhè nhẹ.
“Nhưng vì sao Long Chỉnh Văn phải phí nhiều công sức như vậy?” Ánh mắt Hạ Hầu Sơ lộ vẻ thâm trầm, nói: “Nếu hắn không muốn bại lộ thân phận thì đại khái phái người ra mặt là được, vì sao phải giả mạo Phương Sở Phàm?”
Đây đúng là chỗ mọi người nghi ngờ, Long Tử Cẩm thậm chí khẽ thở phì phò, tỏ vẻ rất khẩn trương.
“Vị Thất ca này của trẫm này thực thông minh.” Long Phi Ly nhẹ nhàng cười ra tiếng, ánh mắt nhìn vào tờ giấy, đột nhiên chuyển sang chuyện khác nói: “Trạng Nguyên nổi tiếng giỏi thư pháp, ngân câu thiết hoa, ngòi bút sắc bén. Ngươi xem, chữ của Niên phi thực xấu, đúng hay không?”
Mọi người đều đang hết sức khẩn trương, thình lình hoàng đế nói như vậy khiến tất cả đều giật mình sửng sốt, thấy Long Phi Ly khóe miệng đỏ sẫm, thần sắc thật sự nghiêm túc không hề giống như lời nói đùa. Hạ Hầu Sơ bị gọi đích danh thì trong lòng âm thầm kêu một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873413/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.