Chương trước
Chương sau
Nguyên nhân bị mọi người nhìn chằm chằm có rất nhiều.
Trong đó, mặt của nàng chắc chắn là nguyên nhân hàng đầu. Tuy rằng Long Phi Ly từng nói với nàng là mặt của nàng mặt sẽ từ từ tốt lên, chắc là lời an ủi rồi? Ai biết được?
Dung mạo đối nữ nhân có ý nghĩa như thế nào? Không phải là nàng không thèm quan tâm, nhưng hiện tại, tựa hồ có quá nhiều chuyện khiến cho nàng không thể không để ý!
Những người khác nhìn nàng cũng không có gì kỳ quái.
Nhưng ánh mắt này, hay có lẽ nên nói là nam nhân này, nàng cũng không biết hắn. Vấn đề là ở chỗ này, nàng không biết hắn!
Hắn đứng sau lưng Long Lập Dục, ước chừng khoảng ba mươi tuổi, bộ dáng bình thường, đôi mắt lại cực kỳ u ám âm trầm, khiến cho nàng rất không thoải mái.
Hắn không chỉ nhìn nàng, hắn còn nhìn người nào đó trong sân nữa, nhưng mà ánh mắt hắn quá nhanh nhẹn, nàng không biết rốt cuộc hắn còn quan sát ai khác nữa.
Nếu dựa theo vị trí hắn đứng thì quan chức của hắn cũng không thấp. Hắn rốt cuộc là loại người nào?
Suy nghĩ này tạm thời áp chế dục vọng muốn nhìn sang Như Ý.
Long Lập Dục lúc này lại nhìn sang, Tuyền Cơ thở dài, khẽ nghiêng đầu đi.
Ánh mắt chuyển đại sang chỗ khác nhưng lại khiến nàng phát hiện ra Long Phi Ly đang cùng Thái Hậu nói chuyện, đương nhiên là nội dung câu chuyện đã bị nàng ung ung dung dung bỏ sót, Long Phi Ly liếc nhìn Như Ý một cái, một cái liếc mắt thật rất nhanh rất đạm nhạt.
Đang ở trước mặt Thái Hậu! Hắn không sợ bị phát hiện sao? Hay là vì hắn… nhớ cô ấy ?
Nàng cười khổ, nàng thật sự đúng là càng ngày càng suy nghĩ nhiều.
Lúc này, lại có hai người nhìn về phía nàng, là… Long Chỉnh Văn cùng Nạp Minh.
Nạp Minh khẽ nhíu mày, còn Long Chỉnh Văn thì tao nhã cười với nàng, tựa hồ chuyện trước đây đã hoàn toàn tiêu tan.
Nàng không có làm gì đáp lại, ở chỗ này người người đều tinh tường, kỹ năng mắt đi mày lại đều thấu hiểu sâu sắc.
Nghĩ nghĩ rồi nhịn không được tự mua vui giải sầu, nàng nhẹ nhàng cười.
Nụ cười này có chút không đúng lễ nghi. Cũng không biết có phải là cử động của nàng quá lớn hay là lúc này câu chuyện của hoàng đế cùng Thái Hậu có liên quan đến nàng mà ánh mắt mọi người đều lũ lượt dán vào người nàng, tiếp theo lại nhìn về phía hoàng hậu.
Nàng ngẩn ra, đang không biết đã phát sinh chuyện gì thì Long Phi Ly đã buông nàng ra, đi đến bên cạnh hoàng hậu, miệng mỉm cười nắm lấy tay Úc Di Tú, Úc Di Tú thẹn thùng cúi đầu.
Tầm mắt nàng quay một góc bốn mươi lăm độ nhìn về phía Ngọc Trí cầu cứu thì thấy đám người Ngọc Trí toàn bộ đều biến sắc.
Rốt cuộc là có chuyện gì?
“Lúc trước bọn tỷ muội còn đoán già đoán non rằng người mang long thai trước tiên ắt phải là Niên phi nương nương, không ngờ là hoàng hậu tỷ tỷ lại có tin vui trước.”
Giọng nói này là… Tuyền Cơ nhìn về phía Hoa phi, chân mày khẽ dựng lên, cười dài nhìn nàng nhưng trong mắt lại không hề chứa ý cười!
Có mang? Có mang cái gì? Chắc không phải là mang thai đấy chứ! Tuyền Cơ đột nhiên chấn động, hoàng hậu có thai!
Nàng ấy mang thai đứa con của Long Phi Ly!
Trước khi xuất cung, Long Phi Ly rất ít sủng hạnh các phi tử khác nhưng lại đến tẩm cung của hoàng hậu mấy lần!
Ngực nàng đau buốt, kinh ngạc nhìn về phía Long Phi Ly, Long Phi Ly hơi hơi ngưng mi nhìn nàng một cái.
Vừa rồi Thái Hậu cùng Long Phi Ly nói đó là việc này! Chẳng trách mà tất cả mọi người đều đang nhìn nàng!
“Muội muội ngu dốt, xin Hoa tỷ tỷ chỉ giáo cho một chút, vừa rồi tỷ tỷ nói ‘không ngờ là hoàng hậu tỷ tỷ lại có tin vui trước’ lời này là có ý gì? Chẳng lẽ tỷ tỷ không hy vọng hoàng hậu tỷ tỷ…” Một giọng nói kinh ngạc trong đám phi tần truyền ra.
Ngữ khí của nàng tỏ ra rất giật mình, khóe miệng lại nở cười mỉm, đúng là Tuệ phi.
Trong số phi tần trong hậu cung, trừ Tuệ phi – nữ nhi của đại tướng quân có gia thế tương đương với Hoa phi thì còn có ai dám công nhiên khiêu khích Hoa phi nữa cơ chứ?
Hoa phi nhất thời biến sắc, cười lạnh một tiếng, đang muốn phản bác nàng vài câu bỗng Thái Hậu lại thản nhiên nhìn nàng một cái, Hoa phi cắn răng hiểu đây là Thái Hậu cảnh báo không cho nàng tiếp tục lên tiếng để khỏi phải chọc giận Hoàng Thượng.
“Bọn muội muội đừng vì một câu nói đùa mà làm tổn thương hòa khí.” Hoàng hậu cười nói: “Hài tử của tỷ muội nào cũng đều giống nhau! Đều là huyết mạch của Hoàng Thượng.”
Hài tử của tỷ muội nào cũng đều giống nhau ư? Vị trí Tuyền Cơ đứng vừa vặn vị trí vừa vặn đối diện với các phi tần, người khác có lẽ không chú ý nhưng Tuyền Cơ rõ ràng nhìn thấy An Cẩn và Dao Quang nhìn nhau.
Lời này của Hoàng hậu quả thật là trái lương tâm! Khi đó nghe cung nhân nói là hoàng đế khó có con nối dõi, nàng còn từng suy đoán nguyên nhân, thậm chí oán thầm có phải là hắn ‘không được’ hay không, ngay cả nàng là người mới trong hậu cung mà cũng biết được là muốn mang thai giọt máu của nam nhân trước mắt này thì cơ hội có thể còn nhỏ hơn là trúng xổ số độc đắc nữa.
Trừ nàng lần đó “Mơ hồ” mang thai đứa con của hắn thì trước lẫn sau khi hắn đại hôn, trong hậu cung chưa từng có phi tử nào có tin vui! Trong hậu cung thì mẹ quý nhờ con, ngược lại, con cũng sang nhờ mẹ. Con của hoàng hậu tương lai sẽ có địa vị như thế nào? Điều này cũng không khó để tưởng tượng ra! Cục diện chính trị trong triều lẫn tình thế trong cung chỉ sợ sẽ sớm phải thay đổi.
“Lời của hoàng hậu rất hợp ý trẫm.” Long Phi Ly thản nhiên liếc nhìn Hoa phi, Tuệ phi một cái, hai người không dám nói nữa, hạ thấp người nói: “Hoàng Thượng nói phải!”
“Hoàng hậu phát hiện từ khi nào?” Long Phi Ly nhướng mày, ngữ khí hơi trách cứ, “Cũng không cho người truyền tin cho trẫm, thật sự là đáng phạt.”
Tuy là hắn nói như thế nhưng đôi mắt phượng lại chan chứa ý cười nhìn Úc Di Tú, chúng phi trong hậu cung không ai không hận hoàng hậu, nhưng dù ghen ghét đến cỡ nào cũng không dám để lộ ra chút gì ra ngoài mặt.
“Chúc mừng Hoàng Thượng!”
Úc Cảnh Thanh khởi đầu chúc mừng, chúng thần trong triều cùng đám người Long Lập Dục cũng đều cao giọng chúc mừng, Tuyền Cơ liếc nhìn Niên thừa tướng một cái, vị phụ thân này của nàng trên mặt đều tỏ vẻ bình thản, quả là có tiềm năng làm diễn viên.
“Hoàng Thượng còn nói trách phạt à, ai gia thấy ngươi cao hứng còn không kịp, ” Thái Hậu cười nói: “Nhắc đến mới nhớ, hôm nay hoàng hậu cảm thấy buồn nôn khó chịu, truyền y nữ chẩn mạch mới biết được, Tú nhi hiền lành nhưng đúng là nhất thời hồ đồ, bất quá đây chuyện mừng, theo ai gia thấy thì đây đúng là lễ vật sinh nhật tốt nhất cho ngươi nha.”
Thanh âm lọt vào tai lại giống như một tiếng sét đánh. Hài tử của hắn … Tuyền Cơ cười khổ, cơn đau trong lồng ngực càng trở nên nhức nhối, thình lình nàng nghe thấy hoàng hậu nhẹ giọng hỏi, “Niên phi muội muội không có sao chứ, sắc mặt muội nhìn tái nhợt quá.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.